Trữ San đưa tay muốn cào gương mặt kia, nhưng Đồng Đồng kịp thời chặn tay cô lại, cô tức giận giơ tay tát vào mặt Đồng Đồng.
Đồng Đồng cảm giác mặt thật đau, thật rát, nhưng cô bé vẫn bảo vệ Bánh Bao Nhỏ.
“Chị, đau…” Bánh Bao Nhỏ mếu máo, đưa bàn tay mập mạp xoa mặt Đồng Đồng.
“Dì hư, Bao Bao ghét dì…” trong mắt Bao Bao lần đầu có sự chán ghét, nó ghét người này đã nhốt nó, rất ghét người phụ nữ này, vì mắng mẹ nó, vì đánh chị nó.
“Tao không cần mày thích, tạp chủng,” Trữ San cười lạnh, đưa tay kéo Bao Bao ra khỏi người Đồng Đồng, đưa tay bóp mặt Bao Bao…
“Oa…” Sự đau đớn trên mặt khiến Bao Bao òa khóc.
“Mẹ, Bao Bao đau, Bao Bao đau quá… Chị…” Bao Bao đưa mắt nhìn, nước mắt không ngừng rơi xuống, cậu bé chưa bao giờ phải chịu đau như vậy, Trữ San giống như một kẻ điên bóp chặt lấy mặt Bao Bao, thậm chí còn kéo tóc của Boa Boa khiến cậu bé thấy khó thở.
“Chết tiệt, tạp chủng, mày dám căn tao, buông ra…” Trữ San đổ nhiên cảm giác từ chân truyền tới cảm giác đau, cô thả lỏng mặt Bao Bao, mà Đồng Đồng đang dúng sức cắn chân cô, cô bé không thể làm gì nhưng cô bé nhất định phải bảo vệ Bánh Bao Nhỏ.
“Cút ngay,” Trữ San như một con thú điên cuồng, dùng sức hất Đồng Đồng ra, một thân thể gầy yếu đập vào tường.
“Chị…” Bao Bao giãy dụa, trên gương mặt nhỏ nhắn đầy dấu vết xanh hồng, cậu bé không ngừng giãy dụa, nhìn Đồng Đồng nằm trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490945/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.