“Mẹ..” Đồng Đồng khẽ kêu một tiếng, đúng lúc Hà Duyên cũng nhìn thấy Bạch Thiếu Triết đang ôm Đồng Đồng, cô cảm giác hai mắt của mình có chút chua xót, cô nghĩ tới Đồng Đồng không cần có cha, chỉ cần có một mình cô là đủ rồi, nhưng nhìn thấy dáng vẻ này của Đồng Đồng, cô biết, nó thật sự rất muốn có một người cha, muốn có được tình thương của cha, nhưng cô là một người mẹ không tốt, ngay cả một nguyện vọng nho nhỏ như vậy con cũng không thể cho nó, thậm chí còn không thể cho nó một cơ thể khỏe mạnh. Môi của cô khẽ động, khi nhìn thấy thân hình nhỏ bé của Đồng Đồng được Thiếu Triết ôm trọn trong lòng, trông thật đáng thương, đứa con gái đáng thương của cô, từ khi sinh ra đến giờ, nó còn chưa được cha ôm lần nào. “ Dì dì,” một tiếng nói non nớt truyền đến, cô cúi đầu, nhìn đôi tay mũn mĩm của Bánh Bao Nhỏ đang kéo ống quần cô. “ Dì dì, ôm ôm…” từ ngữ của Bao Bao vốn rất đơn giản, nó đưa cánh tay nhỏ bé ra, thỉnh thoảng lại chớp chớp đôi mắt đáng yêu của mình. ( thật biết lấy lòng mà, mẹ của ngta mà cũng tranh.) Hà Duyên ôm Bánh Bao Nhỏ vào lòng, Bánh Bao Nhỏ quay mặt vào trong, nó tựa khuôn mặt nhỏ nhắn của mình trên vai Hà Duyên, cái miệng nhỏ nhắn thỉnh thoảng lại chu lên, “Bao Bao thích chị, thích dì dì,” nói xong, nó chu môi hôn vào má Hà Duyên, không biết là đã học được từ đâu, làm cho tâm trạng đang có chút mất mát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490919/chuong-257.html