Cả bốn tên sững sờ, sau đó bật cười ha hả.
“Ngông! Còn ngông hơn cả bố mày nữa!”
“Phí lời với nó làm gì. Người nhà họ Mạc ngông như nhau, không ra tay thì chúng không phục!”
“Tao không tin bốn tên chúng ta không thể đối phó được với một thằng nhãi lông còn chưa rụng hết!”
“Nghe nói miếng ngọc trên người nó là chìa khóa mở kho báu của nhà họ Mạc, ông chủ nói chúng ta nhất định phải lấy được nó!”
“…”
Mạc Phong dùng một tay tập trung sức mạnh, kiếm Tàn Uyên lập tức được rút khỏi mặt đất bay về phía tay anh.
Vừa rồi anh đã phải chạy một quãng đường dài nên trong thời gian ngắn không thể nào hồi phục được thể lực.
Anh vung thanh kiếm, tiếng kiếm như tiếng rồng gầm vang lên.
Vụt!
Bầu không khí nổ tung.
Mạc Phong không ra tay thì thôi, một khi đã ra tay thì phải tìm cách để đối phương không kịp đánh trả.
Cũng hết cách, một chọi bốn nên anh phải tìm một mục tiêu trước. Anh lao về phía kẻ đứng ở phía Đông.
Nhát kiếm giống như con rồng vàng hung dữ lao từ trên trời xuống.
Rầm!
Nhát kiếm giáng xuống khiến gió im bặt.
Bụi cát bay mịt mù như che khuất cả mặt trăng. Tiếng va chạm vang lên giòn giã, năm người đấu nhau mà khí thế hừng hực như ngàn binh vạn mã.
Bốn tên liên thủ chưa chắc đã có thể hạ gục được Mạc Phong trong hai mươi hiệp.
Vụt!
Thanh kiếm vung lên, đường kiếm biến hóa khôn lường.
Giống như đang có vô số thanh kiếm bao lấy Mạc Phong. Từng đường kiếm khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/631066/chuong-861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.