Chương trước
Chương sau
**********
“Chúng tôi ở Yến Kinh một ngày, thấy có rất nhiều người chạy về hướng cầu này, chúng tôi cũng chạy theo, không ngờ lại gặp người của mình!”
Mọi người có thể thoát khỏi cơn buồn ngủ đúng là nhờ bài nhạc lúc trước của Mạc Phong.
0 Một bài nhạc có thể tạo ra hiệu ứng cánh bướm, triệu tập được toàn bộ thực lực ẩn núp của nhà họ Mạc tại Yến Kinh.
Ngũ Âm Lục Luật với năm bài hát, sáu giai điệu, anh mới chỉ nắm bắt được bài đầu tiên mà đã có thể tạo ra công dụng như vậy vào thời khắc then chốt rồi.
Vậy nếu anh có thể nắm bắt được những bài nhạc còn lại thì không biết uy lực sẽ lớn tới mức nào!
0 Mẹ anh năm đó đã sắp xếp được một thế cục thật sự khủng khiếp.
Hơn nữa Mạc Yến Chi không thể nắm nắm bắt được Ngũ Âm Lục Luật hay nói đúng hơn là không thể biết được hết.
Mạc Phong cũng day dứt không biết rốt cuộc trong cuốn sách này ẩn giấu điều gì. Và gia tộc anh đang phải gánh vác bí mật gì mà khiến bọn họ đuổi giết gia tộc anh hết lần này tới lần khác.
Trước đây không ai nói cho anh biết. Giờ bố đã quay về, đương nhiên anh phải tìm lúc nào đó để hỏi cho rõ về sự việc năm đó và việc rốt cuộc các gia tộc kia đang tìm kiếm thứ gì.
Không thể để người ta cứ tìm cách truy sát anh một các vô duyên vô cớ như vậy được.
Cả đoàn người ra khỏi phía Nam thành phố, định đi qua hai khu vực nữa để tới Giang Hải. Đường đi khá trắc trở nhưng họ không gặp phải chuyện gì.
Có lẽ do tối qua không ngủ được nên Mục Thu Nghi cứ gục xuống vai Mạc Phong.
Họ ra khỏi thành phố Yến Kinh.
Xung quanh nơi đây là núi, phong cảnh khá đẹp nhưng người mỗi lúc một ít đi cho tới khi không còn thấy bóng dáng ai.
“Bố! Có xe tới đón chúng ta ạ?”, Mạc Phong nhìn xung quanh trống không và hỏi với vẻ nghi ngờ.
Mạc Yến Chi quay lại liếc nhìn anh rồi nói với vẻ thản nhiên: “Đi gặp mẹ con!”
“Mẹ được chôn ở đây ạ?”
“…”
Rất nhiều người truy lùng mộ của Trầm Thu Vũ, nhưng tìm hai mươi năm cũng không tìm ra.
Họ tìm bà bởi vì rất nhiều người cho rằng lúc trước Mạc Yến Chi đã giao bản đồ kho báu của nhà họ Mạc cho bà ấy.
Hơn nữa thi thể của Trầm Thu Vũ sau vụ hỏa hoạn cũng không được tìm thấy. Nên mọi người đoán Mạc Yến Chi vẫn chưa chết.
Vì vậy bọn họ truy tìm mộ của bà khắp Yến Kinh, thậm chí là khắp Hoa Hạ. Vì chỉ cần tìm được mộ bà là có thể giải thích được một loạt các câu hỏi.
Dù mọi người đoán rằng Mạc Yến Chi chưa chết nhưng hai mươi năm qua cũng không thấy ông quay lại. Nên mọi người cho rằng ông đã bị thương nặng và tự sát để giải thoát.
Thật không ngờ ông lại xuất hiện ở Yến Kinh vào lúc này. Mà vừa mới xuất hiện thì ông đã khiến mấy gia tộc rối như tơ vò.
Nhìn núi đồi trập trùng, Trương Phong lấy la bàn Tử Kim ra.
“Kỳ lạ, bố cục phong thủy ở đây kỳ lạ quá, có long mạch nhưng lại không cảm nhận được long khí! Bốn bề Càn thấp Khôn cao, khí vận phong thủy dần mai một. Đây là nơi Kim Ngưu đâm ngược, không thích hợp chôn cất mà!”, Trương Phong nhìn xung quanh rồi còn lấy đá xếp hình tính toán điều gì đó.
Nghe Trương Phong nói, Mạc Phong cũng nhìn xung quanh. Đúng là anh không phát hiện ra ngôi mộ nào, thậm chí là một nấm mồ hoang cũng không có.
Mộ phần thấp dần, con cháu cũng thưa dần.
Anh nhìn địa hình cũng thấy khó chịu, núi gập ghềnh hơn nữa còn không liên kết với nhau.
Trương Phong cũng cảm thấy kỳ lạ, nơi này phong thủy
không tốt chút nào, tại sao lại chôn Trầm Thu Vũ ở đây?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.