Tần Lam kinh ngạc hỏi: “Ông ấy… có thể điều trị à? Khi còn nhỏ tôi từng đi lên đó, chỉ thấy ông ấy lẩm bẩm gì đó thần bí lắm, nghe người ta nói ông ấy bị thần kinh lại không con cái gì nên lên trên núi ở.”
“Cô chắc chắn ông ấy không con không cái?”
“Chắc chắn mà! Lúc trước khi còn nhỏ bố tôi nói cả đời ông ấy chưa từng kết hôn, khẳng định không con không cái. Vả lại lúc đó ông ấy cũng năm mươi tuổi rồi, đã qua nhiều năm như vậy, ít nhất cũng bảy mươi tuổi rồi ấy!”
“…”
Trương Phong không kìm được vỗ tay vui mừng.
Mạc Phong nhìn hắn với vẻ khó hiểu: “Sao vậy?”
“Bác sĩ Âm Dương cả đời không thể kết hôn, giống như đạo sĩ chúng tôi phạm vào mệnh cách ngũ tệ tam khuyết. Người mà mọi người nói có tám chín mươi phần trăm chính là người cần tìm đấy! Bắt buộc phải tìm thấy trước khi trời sáng, không thì không ai có thể cứu được cậu ta!”
Đã nói như vậy rồi thì đương nhiên mọi người lập tức di chuyển chạy về phía Đông thành phố.
Tần Lam gọi người đưa Hồng Yên trở về trước, lại gọi điện cho đồn cảnh sát đưa thi thể Tiểu Trương trở về. Cô còn đặc biệt nhấn mạnh rằng phải giữ kính chuyện này.
Nếu như mấy chuyện này bị rò rỉ ra ngoài thì nhất định sẽ dấy lên sự hoảng loạn không cần thiết.
Vào khoảnh khắc này cô bỗng phát hiện mình cách thế giới Mạc Phong đang sống rất xa!
Dường như hai người không phải là người cùng một thế giới. Hôm nay bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/630957/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.