Lúc này trên đường phố Giang Hải.
Diệp Đông Lâm lúc này cũng không gọi xe để đi mà cứ chậm rãi tản bộ trên đường như không hề có một điểm đến.
"Đi theo tôi làm gì?", đột nhiên cô quay đầu lại nhìn Mạc Phong ở sau lưng mình rồi lạnh lùng hỏi.
"Muộn thế này rồi, một cô gái xinh đẹp như cô đi trên đường một mình không phải rất nguy hiểm sao? Tôi lo lắng cho cô thôi!"
"Có anh thì càng nguy hiểm hơn!"
"..."
Mặc dù Mạc Phong vẫn lẽo đẽo theo sau nhưng Diệp Đông Lâm cũng không đuổi nữa.
Hai người cứ đi như vậy cho khi ra tới bờ sông.
Đột nhiên, một tiếng sấm nổ rền vang!
Đột nhiên mặt sông cuộn lên, những hạt mưa bắt đầu rơi xuống.
"Á! Sao lại mưa to vậy! Lại còn có sấm, đều tại anh cả!", Diệp Đông Lâm hai tay ôm đầu hét lớn.
Mạc Phong cạn lời nghĩ thầm: "Mẹ kiếp! Mưa mà cũng tại tôi à? Có thể nói lý một chút không?"
"Nếu không phải do cánh đàn ông các anh hay hứa suông thì làm gì có sấm? Nên tất cả đều tại đám đàn ông các anh!"
"Tôi...!"
Đột nhiên vào lúc đó, ở phía trước có rất nhiều ánh đèn chói mắt rọi tới.
Trong nháy mắt đã có rất nhiều chiếc xe vây lấy hai người họ. Mạc Phong lúc này cũng ngẩn người ta, nhìn biển số xe thì là của Giang Hải. Lẽ nào đây là người của ông Tám?
Nhưng cũng không đúng, anh đâu có gọi họ tới đây!
Lạch cạch!
Một đám người lập tức xuống xe, lợi dụng ánh đèn chói mắt kéo Diệp Đông Lâm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/630842/chuong-636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.