Chương trước
Chương sau
"Tại sao anh ta lại hận anh đến vậy? Ban nãy tôi thấy mặt anh ta xanh như tàu lá chuối, có lẽ nào anh đã...", Diệp Đông Lâm nói được một nửa rồi lại không nói nữa.
Mạc Phong đương nhiên biết Diệp Đông Lâm đang định nói gì nên vội xua tay đáp: "Đương nhiên không phải, cô đừng nói linh tinh. Nếu truyền ra ngoài sẽ không hay đâu, mặc dù tôi cũng không phải người tốt đẹp gì nhưng sẽ không đụng tới phụ nữ đã có chồng!"
"Hả? Vậy sao? Anh mà cũng có nguyên tắc như vậy sao?"
"..."
Đấu võ mồm với Diệp Đông Lâm thì chỉ tổ thiệt thân. Cũng hết cách, bà cô này không coi anh ra gì, anh cũng chẳng thèm so đo nữa. Tưởng Minh Xuyên kia thì cũng đã giận dữ mặt đỏ tía tai rời khỏi đó.
"Được rồi, hợp đồng tôi đã mang đến rồi, giờ tôi có việc phải đi đây!", Diệp Đông Lâm khẽ xua tay rồi mỉm cười nói.
Mạc Phong vội vã đứng dậy đi theo, nói: "Để tôi tiễn cô".
Diệp Đông Lâm không đáp có nghĩa đã đồng ý để Mạc Phong tiễn mình, Từ Giai Nhiên vốn còn định nói gì đó nhưng thấy Mạc Phong đi cùng Diệp Đông Lâm thì lại không nói nữa.
Trong căn phòng chỉ còn lại người của ba gia tộc kia. Vốn dĩ họ tới để bàn việc sát nhập với nhà họ Tưởng, nhưng nay Mạc Phong đã làm loạn cả lên rồi.
"Tên nhóc này, trong tay cậu ta ngày càng có nhiều át chủ bài. Tôi thấy nếu đi theo cậu ta thì không chừng chúng ta sẽ thực sự được của ăn của để đấy!", Từ Mậu Thịnh xắn tay áo lên khẽ gật đầu mỉm cười.
Có thể kết thân với nhà họ Bạch và nhà họ Diệp như vậy, bất kể là Diệp Đông Lâm hay Bạch Như Nguyệt đều có thể trở thành chỗ dựa vững chắc. Nếu thực sự được cả hai gia tộc này hỗ trợ thì việc thành công là lẽ đương nhiên.
Giai nhân cũng yêu anh hùng mà!
Mộ Dung Vân Long một tay chống cằm khẽ nói: "Nếu như cậu ta thực sự có thể làm con rể nhà họ Bạch thì chúng ta cần quái gì sợ nhà họ Tưởng kia nữa? Nhà họ Mạc giờ chỉ cần khôi phục được ba phần trước đây thôi thì cũng đủ khiến kẻ khác kinh sợ rồi!"
"Haizzz, ba phần! Nói thì dễ! Năm đó thế lực của nhà họ Mạc phủ khắp thiên hạ, nhưng ông không nghĩ xem đã bao nhiêu năm trôi qua rồi à? Rất nhiều người đã rửa tay gác kiếm, không muốn can dự vào việc trên giang hồ nữa. Chỉ cần triệu hồi lại được một phần thế lực năm đó đã là khá lắm rồi! Nếu Mạc Yến Chi còn sống thì chắc sẽ có rất nhiều người tình nguyện quay lại!", Từ Mậu Thịnh khẽ lắc đầu, thở dài nói: "Năm đó biết bao gia tộc lớn mạnh cũng sụp đổ trong chớp mắt, thực không biết chúng ta sẽ chống chọi được bao lâu!"
"Haizzz, đó là do chọn sai phe. Giờ chúng ta chỉ biết cầu nguyện để cậu ta làm nên nghiệp lớn, nếu cậu ta thất bại thì chúng ta cũng chết theo!", Châu Nhược Niên bất lực cười khổ đáp.
Có vẻ trong ba người này, Châu Nhược Niên là người muốn sát nhập với tập đoàn Tưởng Thị nhất. Nhưng nếu không có hai người kia theo cùng, Tưởng Minh Xuyên đương nhiên rất coi thường chút lợi nhỏ lấy được từ nhà họ Châu.
Ban nãy cũng vì hai gia tộc kia từ chối nên Tưởng Minh Xuyên còn chẳng thèm hỏi lại ý kiến của Châu Nhược Niên. Rõ ràng là hắn ta cũng biết nếu muốn kiểm soát Giang Hải thì cần cả ba nhà hợp sức. Nếu thiếu dù chỉ một gia tộc thì cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Từ Giai Nhiên lúc này chậm rãi đứng dậy, mỉm cười nói: "Có một câu nói rất hay, đó là "hậu sinh khả úy". Lẽ nào mọi người không phát hiện ra Mạc Phong còn có tài hơn cả Mạc Yến Chi ngày trước? Năm đó Mạc Yến Chi xuất phát điểm đã có nhà họ Mạc hậu thuẫn, nhưng Mạc Phong hiện giờ là tay trắng lập nghiệp mà gây dựng được cơ đồ như bây giờ. Điều đó chứng tỏ năng lực của anh ấy còn hơn cả bố mình!"
Tại sao lại gọi là Cửu Thành ở Yến Kinh!
Là bởi vì năm đó, Yến Kinh có chín gia tộc lớn, một trong số đó chính là nhà họ Mạc!
Trong số chín gia tộc này lại chia thành ba gia tộc mạnh nhất, ba gia tộc mạnh vừa và ba gia tộc yếu nhất!
Trong thời kỳ hưng thịnh của mình, nhà họ Mạc đã vào được top ba gia tộc mạnh nhất, thậm chí về thực lực tổng thể còn đứng số một. Còn nhà họ Tưởng trước giờ chỉ thuộc top ba gia tộc mạnh vừa chứ chưa từng vươn lên được.
Ban đầu nhà họ Mạc có thế lực, cũng có địa bàn riêng, lại thêm Mạc Yến Chi tài hoa hơn người. Vậy nên, chẳng bao lâu nhà họ Mạc đã kiểm soát được toàn bộ khu vực Trường Giang hất về phía Nam. Hơn nữa, cao thủ của nhà họ Mạc đông tới nỗi dù cho toàn bộ cao thủ của tám gia tộc kia có hợp lại cũng không nhiều bằng.
Lúc đó chỉ vì lực lượng nhà họ Mạc bị phân tán, giặc trong giặc ngoài cho nên mới có cơ hội cho các gia tộc kia lật đổ.
Một gia tộc hùng mạnh đến nỗi khiến tám gia tộc lớn khác phải run sợ thì rốt cuộc là mạnh tới mức nào?
Hiện giờ tình cảnh của Mạc Phong đúng là khá nguy hiểm, không hề có nhà họ Mạc chống lưng. Nhưng chỉ dựa vào sức mình mà làm được như hôm nay, khiến các gia tộc Yến Kinh cũng phải e dè.
Nếu không thì làm gì có chuyện Tưởng Minh Xuyên từ Yến Kinh chạy tới Giang Hải. Cứ tưởng có thể ra oai với Mạc Phong, nào ngờ lại bị phản công chuốc nhục vào mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.