Chương trước
Chương sau
Anh mang theo nguyên liệu đi vào bếp, định đóng cửa phòng bếp lại, Mạc Phong liếc nhìn Tống Thi Vũ vẫn còn đang hoảng sợ: "Nguyên liệu hơi lộn xộn. Người đẹp Thi Vũ có thể vào đây giúp tôi một chút được không?”
“Tôi?”, Tống Thi Vũ kinh ngạc ngẩng đầu lên và chỉ vào mình.
"Không phải cô thì còn ai nữa? Vào giúp tôi bóc tỏi!”, Mạc Phong cười hớn hở nói.
Đôi lông mày xinh đẹp của Mục Thu Nghi không khỏi đanh lại, như thể vẫn đang thắc mắc tại sao lại nhờ Tống Thi Vũ đến để giúp đỡ thay vì gọi mình.
Mạc Phong bắt đầu đun dầu ăn trong bếp, anh vừa thái rau vừa đun nước.
Tống Thi Vũ cũng không nhiều lời như trước, cô đứng ở bên cạnh cúi đầu bóc tỏi với tâm trạng nặng nề.
“Sáng nay tôi đã nhận giúp cô một cuộc điện thoại!”, Mạc Phong vừa nấu cơm vừa khẽ nói.
Cô nhẹ nhàng gật đầu: “Tôi biết…Hơn nữa, quả bom này không phải do anh chơi khăm, đúng không?”
Trước đó Mạc Phong đã cố ý nói như vậy, mục đích là để hai cô gái yên tâm, nếu biết có người gửi bom đến uy hiếp thì chắc họ ngủ cũng không được yên giấc.
Thực ra lúc sáng Mạc Phong nhờ người cầm điện thoại di động đến văn phòng, cô ấy mở ra xem thì thấy có ghi âm cuộc gọi hơn ba phút.
Hơn nữa đó là con số mà cô ấy không muốn nhìn thấy nhất!
Vốn nghĩ là không có chuyện gì đâu, nhưng giờ lại nhận được quả bom hẹn giờ, có trời mới biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
“Có chuyện gì tôi giúp được không?”, Mạc Phong quay đầu nhìn cô ấy và khẽ nói: “Dù sao tôi cũng có ý định sẽ thu nạp cô vào ‘hậu cung’, nếu như có ai bắt nạt cô, nhớ là phải nói cho tôi biết!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.