Không hiểu nổi, nhưng vẫn chúc phúc.
Hai tuần sau, anh họ tôi cuối cùng cũng về nước. Sau khi Kỷ Hoài Kha lại một lần nữa mở két sắt bỏ vào mấy xấp tiền mặt, tôi đoán trong thời gian ngắn anh ta sẽ không mở ra nữa.
Tối hôm đó, nhân lúc anh ta ra ngoài, tôi lập tức liên lạc với anh họ. Không đến nửa tiếng, anh họ tôi đã mở được cái két sắt được gọi là cấp B3 này.
Tôi và anh họ chia làm hai lần chuyển hết đồ trong két sắt đi.
Tôi đếm sơ qua, vàng miếng 100 gram có hơn hai trăm thỏi, vàng miếng 500 gram có mấy chục thỏi, tiền mặt mệnh giá mười nghìn tệ một xấp cũng có mấy chục cọc, còn có một ít ngọc bích, kim cương, hồng ngọc, lam ngọc mua từ các buổi đấu giá.
Cộng lại giá trị lên đến mấy chục triệu tệ.
Số này chắc là mấy năm nay anh ta rút ruột công ty để mua sắm. Mẹ kiếp, lòng dạ thật đen tối!
16
Một tuần sau. Tôi cầm tài liệu kế toán đưa, ẩn danh tố cáo công ty làm giả sổ sách kế toán, trốn thuế tới cơ quan thuế và quản lý thị trường.
Ngoài ra, tôi ủy thác luật sư giúp tôi thu thập tài liệu để kiện cáo, yêu cầu của tôi là xác nhận khoản nợ bất thường là nợ giả, đòi lại toàn bộ tổn thất của tôi, đồng thời truy cứu trách nhiệm pháp lý của những người có liên quan.
Vừa đúng dịp nhân cơ hội này, tôi sẽ lôi luôn tên nội gián mà Kỷ Hoài Kha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-bac-menh-cua-toi/3742240/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.