Kỷ Hoài Kha lập tức luống cuống.
Anh ta mặt mày tái mét chất vấn tôi: "Khương Nhiễm, em có ý gì đây? Sao tự dưng lại có kiểm toán đến công ty? Em nghi ngờ anh gian lận tài chính à?"
Tôi dịu dàng an ủi anh ta: "Anh nghĩ linh tinh gì thế? Sao em có thể nghi ngờ anh được chứ? Sau khi anh chết, em định giao lại công ty cho người quản lý chuyên nghiệp, bây giờ tất nhiên phải chuẩn bị sẵn sàng, nếu không đến lúc đó công ty rối ren, chẳng ai có năng lực mà lại dám nhận đâu, em chỉ sợ anh c.h.ế.t rồi cũng không nhắm mắt được thôi."
Kỷ Hoài Kha nhìn tôi với vẻ mặt phức tạp, có vẻ như rất khó chấp nhận chữ "chết" từ miệng tôi nói ra. Không biết anh ta có nhận ra sự khác thường của tôi không mà dạo gần đây anh ta cảnh giác với tôi hơn rất nhiều.
Bởi vì gần đây tôi luôn bám sát anh ta, ngay cả khi anh ta dậy đi vệ sinh giữa đêm, tôi cũng không ngại muốn thắp đèn soi cho anh ta. Đương nhiên tôi chẳng hề lo lắng cho anh ta. Tôi lo anh ta sẽ nhân lúc tôi không có ở bên cạnh mà lén lút chuyển số vàng miếng và châu báu cất giấu trong thư phòng đi mất.
Đáng đời anh ta, trước đây quá tự tin, coi tôi như kẻ ngốc mà đùa giỡn. Bây giờ đã bị tôi phát hiện rồi, tôi sẽ không để anh ta lấy đi dù chỉ một đồng!
Tâm trạng Kỷ Hoài Kha ngày càng cáu kỉnh, thường xuyên nổi nóng với tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-bac-menh-cua-toi/3742238/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.