Tôi bưng hộp tro cốt từ thư phòng của Kỷ Hoài Kha ra: "Bố mẹ, tro cốt của Hoài Kha đây ạ, hai người mang về hay là con đưa cho?"
Mẹ chồng tôi mắt đỏ ngầu, giơ tay chỉ vào tôi, đôi môi run lên định mắng chửi, nhưng bà ấy chỉ lắp bắp "Mày, mày, mày..." mãi mà không nói nên lời.
Tôi lấy di chúc của Kỷ Hoài Kha ra: "Mẹ, không phải con không muốn an táng cho anh ta, mà là anh ta tự yêu cầu con đưa cho hai người, nói là muốn hai người chôn cất anh ta ở cái gì mà Đào Hoa Pha ấy ạ."
Mẹ chồng tôi cuối cùng cũng hoàn hồn, bà ấy như phát điên lao đến muốn cào cấu tôi. Tôi sợ hãi núp sau lưng cảnh sát, chỉ dám ló đầu ra.
"Nó đã có di chúc sắp xếp hậu sự của mình rồi, sao mày dám tự ý hỏa táng con trai tao mà không có sự đồng ý của chúng tao? Con trai ơi, đứa con bạc mệnh của mẹ...", mẹ chồng tôi gào khóc thảm thiết.
Cảnh sát nghiêm nghị nhìn tôi. Người cảnh sát tiếp nhận báo án của bố mẹ chồng tôi quát: "Vợ có toàn quyền xử lý hậu sự của chồng, nhưng đó là trong trường hợp không có di chúc chỉ định, cô có thể đã vi phạm pháp luật."
Mẹ chồng tôi lập tức nín khóc, trong mắt lại bừng lên tia sáng. Tôi đưa video di chúc do Kỷ Hoài Kha ghi lại và di chúc viết tay cho cảnh sát: "Trong di chúc, chồng tôi chỉ dặn dò tôi giao tro cốt cho bố mẹ anh ta, để họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-bac-menh-cua-toi/3742229/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.