Âm thanh ồn ào bên tai làm cho giấc mộng hôn môi của mình với người đàn ông nhất kiến chung tình biến mất.
Diệp Vi Vi khó chịu mở mắt ra, liền thấy khuôn mặt phóng to cực lớn của Chu Hàm Ngọc.
Cô hét lên á, làm theo phản xạ là ném qua một cái tát.
Sau đó là một tiếng "chát", Chu Hàm Ngọc che má, ngẩn ra, mấy nhân viên bảo trì đứng ở bên cũng ngơ ngác, có mấy nhân viên công ty thấy bên này có chuyện nên tụm lại xem rồi cũng ngẩn người, mà người ngơ ngác nhất lại là Diệp Vi Vi.
Cô run rẩy vẫy tay: "Cái, cái đó, tôi không cố ý."
"Chỉ là bị giật mình thôi."
Giải thích còn làm người ta tức giận hơn là không giải thích, giật mình gì hả? Ý là trông Chu Hàm Ngọc hù dọa người lắm ư?
Tốt xấu gì anh ta cũng là nam thần quốc dân, nói thật thì cái tát đó cũng không đau đớn lắm đâu, mà vấn đề là sĩ diện cơ, có tên đàn ông nào thích ăn một bạt tay ở trước mặt mọi người, đặc biệt là Chu Hàm Ngọc.
"Cô cảm thấy, tôi sẽ tin lời giải thích của cô sao?"
Đáy mắt Chu Hàm Ngọc bốc hỏa, mà đáy lòng băng giá, anh ta có ý tốt tới cứu Diệp Vi Vi, kết quả này lại chẳng khác gì cho bạch nhãn lang(*) ăn.
(*)bạch nhãn lang: Người vô ơn.
"... Thế anh đánh lại tôi một cái đi!"
Diệp Vi Vi ngông nghênh đưa má phải của mình tới trước mắt Chu Hàm Ngọc: "Yên tâm đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-am-nay-co-chut-khong-de-nuoi/3386859/chuong-86-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.