Diệp Vi Vi và Tô Diêu dùng bữa xong, hai người đều ăn rất no, mỗi người ôm bụng ngồi phịch xuống ghế, thoạt nhìn có vẻ buồn cười.
Diệp Vi Vi quá đói, mặc dù cảm thấy cháo mà Tô Diêu nấu không ngon như trong ký ức, nhưng vẫn ăn ba bát lớn, còn Tô Diêu sống một tháng ở chỗ nói khéo sẽ gọi là biệt lập với thế giới, nói huỵch toẹt là nơi quỷ quái, chim không thèm ỉa, gà không đẻ trứng và sắp gục ngã trước những loại đồ nướng BBQ không có hương vị kia. Cho nên cháo trắng với hột vịt muối, thật sự là, mỹ vị thượng hạng với hai người họ.
Hai người ngồi đó cho bụng nghỉ ngơi và trò chuyện câu được câu mất, Diệp Vi Vi hỏi chuyến du lịch của Tô Diêu thế nào, Tô Diêu đã sớm nghĩ ra cách đối phó, hơn nữa, cô ấy không còn lựa chọn nào khác là phải buộc tội ai kia với bạn tốt của mình, thế là kể ra rất nhiều đắng cay cho Diệp Vi Vi nghe:
"Cậu không biết đâu, tớ bị An thần côn chết bầm kia lừa, nói gì mà đi đến một nơi có phong cảnh đẹp, người dân chất phát, sơn minh thủy tú, nhưng kết quả là, hừ, anh ta lại dẫn tớ đến một nơi tồi tàn, nơi chim không thèm ỉa, gà không đẻ trứng. Nơi đó quả thực có phong cảnh tuyệt đẹp, sơn minh thủy tú, mà ngoài sông núi còn có thú dữ đó, không có chỗ trú phải dựng lều, buổi tối có muỗi, làm tớ thức cả đêm. Con người chất phát thì đúng là rất chất phát nha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-am-nay-co-chut-khong-de-nuoi/3374640/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.