Vu Tú ở bên kia đổ mồ hôi, không ngừng khẩy la bàn trong tay, đầu ngón tay đưa qua lại, nhưng chính là kỳ quái rất kỳ quái, rõ ràng đi theo khí tức càng ngày càng yếu tới đây, nhưng tới vị trí này thì bị thứ gì đó quấy nhiễu, không thể nào xác nhận phương vị, điểm đỏ trên la bàn vốn dĩ rõ ràng lại dần dần biến mất.
"Vậy mọi người làm việc đi, em không quấy rầy nữa, anh Dương, đây là địa chỉ hiện tại của em và ông nội ở thành phố A, nếu mọi người có thời gian, có thể ghé thăm ông nội em, ông nội cứ càm ràm mãi, có lẽ thấy mọi người thì tâm trạng ông sẽ tốt lên."
Lông mi La Tú Nhi cong cong, rất tự giác nói, thuận tay ghi lại một dãy địa chỉ, đặt vào tay Dương Phiên, nhìn đối phương sững người vì vui mừng, nụ cười trên mặt cô ta càng lúc càng tươi. Cô ta xoay người lại, vui vẻ đi về hướng ngược lại với bọn họ, đột nhiên, cô ta dừng lại, xoay người lại, vẫy vẫy tay:
"Anh Dương, nhất định phải nhớ tới nha."
"Được, anh, anh nhất định sẽ ghé thăm."
Dáng vẻ của Dương Phiên không còn giống một chiến sĩ có kinh nghiệm chém giết, lại giống thanh niên mới lớn chưa đủ lông đủ cánh, không có kinh nghiệm.
"Dương Phiên, thằng nhóc được đấy, lù khù vác cái lu chạy, biết cua cháu gái cưng của ông La, không biết khi nào mới có thể uống rượu mừng của cậu đây ha."
Chị Tuyên che miệng cười, trêu ghẹo.
"Không phải,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-am-nay-co-chut-khong-de-nuoi/3374639/chuong-80-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.