Diệp Vi Vi nghỉ ngơi đủ rồi, cô đứng dậy, hơi lảo đảo một chút, thiếu chút nữa thì té ngã, Phong Sở Ca ôm chặt eo cô.
Diệp Vi Vi bị ôm chặt eo như là bị con bò cạp đốt vào eo, cả người ngay lập tức nhảy ra xa, thậm chí còn đụng phải Phong Sở Mạc.
"Em làm sao vậy?"
Phong Sở Mạc bị đẩy ra hai bước, có chút đáng thương: "Em như vậy là đang chán ghét tôi sao?"
Cả người Diệp Vi Vi đều cứng đờ, lúc này đây, không phải là tâm lý của cô, mà là cảm giác ở trên người, đôi mắt cô nhanh chóng băn khoăn nhìn quanh bốn phía, vào buổi tối, lúc thời khắc phùng ma(*),chỉ là khi đôi mắt nhìn tới nhìn lui, ngoại trừ xung quanh có bóng cây lắc lư, căn bản không có cái gì không tốt tồn tại.
(*)Thời khắc có thể nhìn thấy ma quỷ.
Dưới bóng đen là mèo đen có một đôi mắt mèo sâu thẳm, và nhìn một người phụ nữ không có mặt ở đối diện đang che tay.
Trên mặt người phụ nữ không có da, chỉ có máu thịt đẫm máu có hơi thở của người phụ nữ thở dốc mà không ngừng, có chút xương trắng lộ ra, càng có vẻ u ám đáng sợ.
Cút!
Trong mắt của mèo đen là cảnh cáo: Cô ấy là của tôi!
Cơn gió lạnh nổi lên, quanh thân người phụ nữ u ám bị không khí quấn cuốn đi.
"Meo"
Trên tay cô gái quyến rũ là móng tay sắc nhọn màu đỏ gập lại rồi lại mở ra, cô ta nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-am-nay-co-chut-khong-de-nuoi/2973462/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.