Sắc trời đã khuya, nơi có thể tìm đều đã đi tìm, bây giờ Diệp Vi Vi cũng chỉ có thể chờ mong Tiểu Hắc giống như lần trước, nửa đêm tìm được phòng trọ của cô rồi gõ vang cửa phòng.
Hai chân đau giống như không còn là của mình, Diệp Vi Vi khó khăn đi đến dưới lầu mình đang thuê, đi vào là một mảnh tối tăm, trên dưới cầu thang không một ngọn đèn, mặc kệ là ban ngày hay buổi tối đều có chút âm u, đặc biệt là buổi tối, càng giống như là vào Quỷ Lâu*, tòa nhà này là kiến trúc đã được xây dựng từ rất lâu trước kia, thiết bị bên trong không phải thiếu thì cũng là quá cũ, nếu không phải như vậy, tiền trong tay Diệp Vi Vi cũng thuê không nổi.
(*: lâu đài của quỷ)
Trong bóng tối lờ mờ, Diệp Vi Vi móc di động ra, khởi động máy, lại lập tức tự động tắt máy, Diệp Vi Vi trừng nhìn di động đang tối đen, vì vận đen của chính mình mà thở dài, lau mặt một phen, không thể không lần mò theo cầu thang đi lên.
Lúc mở cửa phòng, bởi vì một mảnh tối tăm, vẫn luôn không tìm được chìa khóa, thử một lần lại một lần, vẫn luôn không được, trong lòng Diệp Vi Vi rất bực bội, cuối cùng cũng tìm được chìa khóa thì lại không có cắm chuẩn lỗ khóa.
Đối diện phòng cô lại truyền đến âm thanh, Diệp Vi Vi nghe được giọng trêu đùa của nam nữ với nhau, khẽ nhíu mày, ở đối diện là một người đàn ông độc thân, rất ít nói cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-am-nay-co-chut-khong-de-nuoi/2973460/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.