Trái tim trong lòng bàn tay vẫn còn đập nhẹ, nó được lấy xuống từ một người đang sống sờ sờ, trên mặt Phong Sở Mạc không có thay đổi tí nào, giống như đã thành thói quen, nhưng thực tế, đây là lần đầu tiên Phong Sở Mạc thực sự muốn giết người, còn những tử thi hồn phách ở đại trạch nhà họ Phong, đều là người của đời trước hoặc là bị Phong Sở Ý giết chết.
Anh ta bởi vì trời sinh có thể chất này, cũng bởi lòng tham của người đời trước, mới hóa thành bộ dáng hiện tại, có được năng lực nhưng mất càng nhiều.
Đối với Phong Sở Mạc mà nói, anh không giết người không phải vì anh có tâm địa thiện lương, không đành lòng để trên tay dính máu, mà là vì, không có hứng thú và thờ ơ mà thôi.
Nhưng, Diệp Vi Vi thì khác, chỉ có Diệp Vi Vi mới khiến Phong Sở Mạc lần đầu tiên cảm nhận được tiếng tim đập, làm một người sống ở nơi lạnh lẽo cảm nhận được hơi ấm, Phong Sở Mạc sẽ không để bất cứ kẻ nào làm tổn thương Diệp Vi Vi, Sở Phương Nguyên cho Diệp Vi Vi sắc mặt, trên người người đó có mùi máu tanh, là một mối nguy hiểm tiềm ẩn, đủ để anh không do dự mà ra tay.
Đứng ở trên tầng cao nhất, ánh trăng mờ mịt, âm linh chi khí của ánh trăng và hoa, theo hơi thở tuần hoàn trong linh thể, bóng mờ ảo ban đầu dần dần trở nên rõ ràng, Phong Sở Mạc không chú ý đến những thay đổi trên người mình, những gì anh nhìn bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-am-nay-co-chut-khong-de-nuoi/2973022/chuong-54-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.