Edit: Ryal
Lương Hiệt gọi như thế, Uông Sở Lương suýt thì héo luôn.
Y cau mày kẹp chặt, bất mãn nói: "Không muốn sống nữa à?".
Uông Sở Lương đã thò tay xuống trứng Lương Hiệt rồi, hơi lạnh, y cũng đã tưởng tượng ra cảnh mình bóp một cái cho thứ này vỡ ra.
Nếu Lương Hiệt mà dám nói thêm một câu nữa, y thà không làm cũng phải bóp quả trứng này!
Một bên không được thì bóp cả hai luôn.
Thế nhưng Lương Hiệt cười: "Vậy em phải gọi là gì? Từ Từ hay sao?".
Trong nháy mắt, Uông Sở Lương như bị sét đánh.
Y hoàn toàn không kịp phản ứng, linh hồn thoát xác ngay giữa đêm đen tĩnh lặng.
Lương Hiệt thấy y đơ ra thì khẽ cười một tiếng, thúc mạnh lên, Uông Sở Lương hừ nhẹ một tiếng, nhào vào lòng hắn.
"Em...".
Uông Sở Lương còn chưa kịp thích ứng, Lương Hiệt đã lại đâm vào rút ra.
Hắn cắn tai y: "Sao? Ngạc nhiên lắm à?".
Lần nào Lương Hiệt cũng tấn công vào đúng điểm G của Uông Sở Lương, không phải sâu nhất, nhưng lại sướng nhất.
Chưa đến hai lượt mà y đã bắt đầu điên đảo, rùng mình, đầu gối cọ xuống rơm vừa đau vừa kích thích.
"Anh thích em gọi anh là A Lương hay Từ Từ?". Lương Hiệt vừa thúc vừa cười, hỏi. "Hay anh thích nghe gọi Lâm Lâm hơn?".
Đầu óc Uông Sở Lương rối beng, hai tay y túm chặt vai Lương Hiệt, nói không nên lời.
Y muốn nói quá nhiều điều, tất cả đều nghẹn trong miệng mà chẳng chịu xếp hàng đợi lượt, kết quả là tắc nghẽn.
"Chặt quá".
Vì Uông Sở Lương vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chon-xua/955961/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.