Edit: Ryal
Ngày nhỏ Lương Hiệt theo người nhà ở lại đây tầm nửa tháng, lần nào cũng hẹn Lâm Lâm ở đụn rơm khô.
Cũng vì thế nên Uông Sở Lương có tình cảm rất đặc biệt với những đụn rơm khô.
Không phải y yêu đụn rơm khô vì không yêu được Lương Hiệt suốt bao năm, mà là y vẫn luôn muốn chơi dã chiến với hắn trên đụn rơm ấy.
Kích thích, còn tiện thể gợi nhớ về thời niên thiếu.
Nhưng bây giờ Uông Sở Lương chỉ muốn bóp nát trứng Lương Hiệt trên đụn rơm khô đầy tình ý này.
Y bực bội bước, bước đến chỗ khuất nhất trong cùng.
Nơi này rất kín, bị đống rơm trước mặt che kín mít, dù có người đi ngang con đường nhỏ trước mặt thì chỉ cần họ không phát ra những âm thanh kì quái là không bị phát hiện.
Theo như quá trình quan sát và phán đoán của Uông Sở Lương bao năm qua, chỗ này chính là địa điểm chơi dã chiến tuyệt vời.
Lương Hiệt kéo y lên đụn rơm khô.
"Nói đi". Theo lí thuyết, lẽ ra giờ này tay Uông Sở Lương phải mò xuống háng Lương Hiệt rồi quyến rũ hắn bằng nhan sắc mới đúng, nhưng giờ y bực đến nỗi mất cả ham muốn tình dục. "Em bảo em muốn tâm sự cơ mà?".
Lương Hiệt cười cười: "Đêm nay thời tiết tốt, không quá nóng cũng không quá lạnh, trời còn lặng gió nữa".
Uông Sở Lương nhìn hắn như nhìn đồ ngốc: "Em là bản tin dự báo thời tiết hay gì?".
Cái chuyện lẽ ra y phải làm cũng bị Lương Hiệt cướp mất.
Trong lúc nói chuyện, hắn đặt tay lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chon-xua/955960/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.