Edit: Ryal
Ngủ với nhau ba năm, đây là đêm đầu tiên Uông Sở Lương ở lại nhà Lương Hiệt.
Lúc trước kiểu gì y cũng phải hơn thua, nhất quyết về nhà cho bằng được, mà chẳng biết là hơn thua với ai và về cái gì.
Hôm nay Uông Sở Lương theo Lương Hiệt về nhà lúc đêm hôm khuya khoắt, hắn hỏi: "Anh không lo cho con trai nữa à?".
"Không". Y vào nhà, thay giày. "Nó bận lắm, chẳng cần tôi đâu".
Lương Hiệt cười: "Ơ này, hồi trước anh đâu có nói thế!".
"Hồi trước tôi lừa em mà". Uông Sở Lương đã bắt đầu cởi áo khoác. "Vờ giữ giá thôi".
Lương Hiệt vừa cởi áo vừa cười: "Sao phải thế?".
Uông Sở Lương đứng nhìn hắn, nhìn hắn cởi từng nút áo sơ mi, rồi lại đến phần thắt lưng.
"Tôi cũng muốn biết lắm chứ".
Y nhìn Lương Hiệt, chẳng biết đã cảm thán về vóc người hắn đến lần thứ bao nhiêu.
"Mắt anh tóe lửa rồi kìa". Lương Hiệt cởi quần ném lên sô pha, mặc mỗi đồ lót, bước tới ôm Uông Sở Lương. "Tắm xong em bôi thuốc cho anh, hôm nay mình ngủ sớm chút đi".
Uông Sở Lương khá bất ngờ, y mỉm cười: "Em còn biết là phải bôi thuốc cơ đấy?".
Y chưa từng bôi thuốc trước mặt hắn bao giờ, toàn về nhà rồi tự xử lí, tự khiến mình ấm ức.
"Em biết nhiều lắm".
Uông Sở Lương cười lạnh: "Tốt nhất là vậy".
Nhưng sao tôi không tin được nhỉ?
Em biết nhiều lắm à?
Em biết tôi là ai không?
Lương Hiệt lột sạch Uông Sở Lương, bóp mông y rồi hầu người ta tắm rửa.
Uông Sở Lương quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chon-xua/955955/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.