Edit: Ryal
Sau ba hiệp, tư thế đi đường của Uông Sở Lương trông cứ là lạ.
Lương Hiệt hỏi: "Này, anh có chắc muốn ăn xiên que cay không thế?".
"Chắc". Uông Sở Lương kéo hắn ra quầy gọi đồ, xung quanh toàn sinh viên khoảng đôi mươi, hai người đàn ông trưởng thành trông nổi bần bật.
Lương Hiệt hơi lo: "Hay để hôm khác ăn đi, đợi anh ổn rồi em lại đưa anh đến".
Uông Sở Lương không đồng ý, cứ nằng nặc đòi ăn.
Y đã quyết thì không bao giờ đổi ý, đúng là cứng đầu cứng cổ.
Lương Hiệt chẳng còn cách nào khác, đành gọi thêm một cốc nước lọc: "Nhúng vào đây này".
Uông Sở Lương cười tới mức đau cả dạ dày: "Người ta ăn xiên que cay thì nhúng vào chảo dầu ớt, tôi thì lấy xiên ra rồi nhúng thêm vào nước lọc một lần nữa, để làm gì?".
Ngoài miệng thì nói "để làm gì" chứ thực ra vẫn ngoan ngoãn nghe lời.
Hai người ngồi lẫn với một đám trẻ con, Lương Hiệt đột nhiên có cảm giác quay về thời đại học.
Lúc ấy cũng có nhiều người theo đuổi hắn, cả trai lẫn gái, nhưng hắn chẳng đến với ai.
Lương Hiệt có gương mặt lãng tử nhưng lại si tình, chỉ nhớ thương mỗi Lâm Lâm của hắn, người khác thì đừng hòng chạm đến dù chỉ là một đầu ngón tay.
Hắn cứ nghĩ mình sẽ mãi mãi chờ đợi như thế, không chừng sẽ có ngày gặp người thương nơi một ngã rẽ bất ngờ.
Cuối cùng lại phá bỏ hết.
"Em cười gì đấy?". Uông Sở Lương ăn xiên que đã nhúng nước lọc, liếc hắn một cái.
"Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chon-xua/955954/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.