Edit: Ryal
Một khi đã từ bỏ thiết lập hình tượng ngày trước, Uông Sở Lương dứt khoát sa ngã luôn.
Thêm lần nữa thì thêm, dù sao y cũng cứng rồi.
Người đến tuổi ba mươi – dù thiên hạ vẫn đồn "ba mươi như sói, bốn mươi như hổ" – thì vẫn nên tiết chế lại chút, có thế mới phát triển lâu dài và sống thọ được, ham thói hưởng lạc nhất thời thì sẽ sớm thượng mã phong, không đáng. Ngôn Tình Hài
Y vừa nghĩ vậy vừa siết chặt lấy cây gậy Lương Hiệt mới cắm vào.
Dù đã làm mấy năm, mỗi năm làm bao nhiêu lần, dù hôm nay đã xong vài cú, nhưng chỉ cần là Lương Hiệt thì Uông Sở Lương sẽ thấy thích thôi.
Hắn từng hỏi y: Có phải trước khi gặp em, anh cũng từng có kinh nghiệm rồi hay không?
Thực ra Lương Hiệt chẳng có ý gì khác, hắn chỉ muốn biết rốt cuộc kĩ thuật của Uông Sở Lương được rèn luyện thế nào thôi.
Khi ấy y đáp: "Đương nhiên rồi".
Đương nhiên đã có kinh nghiệm, chứ không sao có thể cho em nếm mùi sung sướng được?
Chẳng qua y và Lương Hiệt cũng là kẻ tám lạng người nửa cân. Suốt khoảng thời gian qua Lương Hiệt tưởng tượng về "Uông Lâm" và dùng cốc thủ dâm đủ kiểu dáng để giải quyết nhu cầu sinh lí, còn y ấy à, lần đầu thì tự xử bằng ngón tay, lần thứ hai đã mua trứng rung luôn rồi.
Uông Sở Lương thoạt trông có vẻ rất hướng nội và nhút nhát, thực ra chỉ núp dưới cái vỏ đã hơn ba mươi tuổi đầu vẫn còn ngây thơ, chứ thực ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chon-xua/955949/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.