"Lúc này nói những lời dọa người như vậy làm gì?" Có người tiếp lời, xem ra thực sự có chút sợ hãi, hắn đi sang bên mấy bước, giẫm phải một mảnh gỗ đổ trên đất, phát ra một tiếng rắc, âm thanh này thật sự dọa mấy người xung quanh giật thót.
Bản thân hắn cũng bị dọa sợ, vỗ ngực nhảy sang một bên, thấy mọi người nhìn chằm chằm mình, hắn có chút nóng mặt, "Tối quá nên tôi không chú ý."
Nhưng hắn vừa nói xong, những người xung quanh không những không quay mặt đi, mà vẫn nhìn chằm chằm hắn. Trong lòng hắn thấp thoáng cảm giác bất an, "Sao lại nhìn tôi như thế?"
Trong màn đêm tối tăm hắn không nhìn rõ biểu cảm cụ thể của những người kia, nhưng hắn đã nhìn thấy cơ thể của cô gái đứng gần hắn nhất vô thức cứng lại, biểu cảm đó rõ ràng là gặp phải nỗi sợ khổng lồ.
Mà đồng đội bên cạnh hắn sững sờ kéo hắn một cái, há to miệng, thậm chí vô thức nuốt nước bọt, âm thanh ấy vô cùng rõ ràng trong không khí chết chóc đột nhiên ập tới.
Lúc này người đàn ông mới phát hiện, những người khác không phải nhìn hắn, mà là nhìn sau lưng hắn, hơi lạnh nhanh chóng luồn từ lòng bàn chân lên lưng, khiến hắn cảm thấy sau lưng lạnh toát.
Rất lâu sau hắn chuẩn bị sẵn tinh thần, chầm chậm quay đầu lại, chỉ thấy bên ngoài bức tường bao cao bằng một người, trùng trùng lớp lớp bóng giống như cột gỗ đứng ở đó.
Vào lúc hắn quay đầu, một tia chớp rạch nát bầu trời đêm, thế giới lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-choi-moi-vao-cho/969538/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.