“Haha, nơi này quả thật nụ tầm xuân rất nhiều, anh nói xem, cái đám ngu ngốc kia vào rừng chi không biết.”
“Mặc xác tụi nó, mong rằng tụi nó toàn mạng mà đi ra để chúng ta chế giễu. Nhất là cái thằng Minh kia.”
“Anh nói đúng, cố gắng hái nhiều vào, đây là cơ hộ….”
Bỗng từ trên trời một loạt mũi tên óng ánh phóng xuống, xuyên qua tấm lưng không chút phòng vệ nào bên dưới.
Có người nhìn lên bầu trời phát hiện ra mấy chục con thằn lằn bay. Có người không kiềm được la toáng lên.
“Là bọn Chung Cực Bang.”
Chưa dừng lại ở đó, bỗng từ dưới mặt nước nhô lên mấy đầu quái vật khổng lồ, trên lưng chúng là những người đang mặc áo xanh lam.
Những con quái vật liên tục phun ra những vòi rồng khổng lồ, bên trong còn kèm theo những tia nước sắc bén.
Bùm!
Bùm!
Bùm!
Đám người Hắc Hoả Bang chạy tán loạn, người chết gần hơn một nữa. Nước mắt ứa ra, hối hận kèm với sợ hãi đã đẩy trái tim lên cao trào, đập nhanh chưa từng có.
Có người ở lại quỳ xuống xin tha, nhưng cái kết là bị tiêu diệt từ xa.
Còn vài người đã chạy được một đoạn vào rừng…. Tưởng chừng như thoát được một kiếp, nhưng lúc này trên bầu trời, trong giữa bầy thằn lằn bay, một cái nhếch mép khinh thường lộ lên.
Chỉ thấy sau đó một tia lôi khí như tia laser huỷ diệt kéo thẳng một đường xuống hàng cây rậm rạp. Lôi khí cắt phăng những cành cây, xuyên thủng mặt đất, đồng thời cũng cắt đôi thân thể của mấy người đang chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-choi-manh-nhat/533634/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.