Hầm Ngục Vu Hải Tan Man! Hầm ngục này nằm ở vùng trung tâm của 3 bang hội, nơi được gọi là khu vực cấm. Nhiều cuộc viễn chinh được diễn ra trong suốt thời gian đầu sau khi trái đất biến đổi. Kết quả sau mỗi đợt viễn chinh càn quét thì đều thất bại nặng nề. Tuy nhiên nơi này vẫn thường hay có những người dũng cảm tiến vào, không phải để càn quét hầm ngục, mà là để hái Nụ Tầm Xuân. Nụ Tầm Xuân màu đỏ, trung bình to bằng ngón chân út, nụ to nhất cũng bằng ngón chân cái. Được mọc khắp trên thân cây Tầm Xuân. Cây Tầm Xuân lại xuất hiện khá nhiều ở trong Vu Hải Tan Man. Chúng mọc trên những hòn đảo nhỏ, xung quanh các hòn đảo nhỏ là biển rộng mênh mông xa tít chân trời. Tác dụng của Nụ Tầm Xuân rất lớn và đa năng, có thể thái mỏng ra để trộn với một số dược liệu trị thương, trị bệnh, giải độc. Cũng có thể phối hợp với kim loại nhằm tăng cường độ bền dẻo. Bước qua cổng Hầm Ngục, sẽ đến được ngay hòn đảo đầu tiên. Nơi đây đã được thanh trừng hết quái vật, con người cũng đã xây dựng một cái bến cảng nhỏ, nhằm đóng thuyền bè để đến các hòn đảo kế bên. Tuy nhiên, nhiều lúc vẫn bị đám quái vật dưới mặt nước tấn công, vì vậy mà các bang hội đua nhau ấp trứng Sủng Thú, nhằm bay qua các hòn đảo khác một cách an toàn. Hôm nay là ngày diễn ra cuộc thi, 3 đội từ 3 khu vực đã tập hợp đầy đủ. Hắc Hoả Bang, Bộ đồng phục màu đỏ viền đen. Chung Cực Bang, Bộ đồng phục màu vàng viền đen. Thanh Lam Bang, Bộ đồng phục màu xanh viền đen. Mỗi bang lại được mang theo 30 sủng thú. Hắc Hoả Bang có 30 Hoả Điểu trưởng thành. Là những con chim to lớn, với đôi mắt rực lửa. Thanh Lam Bang có 30 Ngư Tượng trưởng thành. Là những con cá có chiếc vảy lớn, tuy nhiên có hai vây ở phần đầu khá giống tai voi, và một cái vòi ở miệng. Minh nhìn mấy con cá mà nổi cả da gà. Trong đầu thầm mắng thằng điên nào lại phối ra loài giống cá kì cục như vậy. Chung Cực Bang có 30 Thằn Lằn Bay trưởng thành, với đôi cánh gân guốc dài hơn bình thường, cùng với cái đầu hình tam giác. Trong thời gian 3 ngày, đội nào hái được nhiều Nụ Tầm Xuân nhất là chiến thắng. Luật chỉ đơn giản như vậy, mà càng đơn giản lại càng nguy hiểm. Bởi vì không có các hạn chế hoà bình. Tức là có thể cướp của nhau. Theo tình báo mà Hắc Hoả Bang thống kê trước đó. Hiện tại gần nhất có 12 hòn đảo nhỏ, và 3 hòn đảo lớn. Hòn đảo nhỏ hầu như quái vật ít cho nên Nụ Tầm Xuân cũng được người dân thu thập hết. Chỉ còn 3 hòn đảo lớn. Tuy nhiên, khi đến được đây lại xuất hiện khá nhiều quái vật, đoàn viễn chinh có lần càn quét xong một đảo thì phát hiện gần hòn đảo này còn có thêm nhiều hòn đảo khác nữa. Mà lúc đó lực lượng đã suy yếu nên không thể tiến thêm. Vừa bắt đầu hai đội Chung Cực và Thanh Lam đã đi trước một bước, họ tiến đến hòn đảo nhỏ gần đó. Trong khi đó đội của Hắc Hoả Bang vẫn dậm chân tại chỗ. Đám người Hắc Hoả Bang nôn nóng, tuy nhiên chỉ có thể chửi thầm trong bụng. Cái tên này, sao bây giờ còn chưa đi. Đi sau là không còn nụ nào mà hái đâu. Minh vẫn đứng nhìn theo hai đoàn người Chung Cực Bang và Thanh Lam Bang tách ra. Sau lưng hắn là Chúc Cơ và Thanh Hương, hai người vẫn không lên tiếng, nhưng suy nghĩ lại khác nhau. Một người thì không quan tâm, Minh làm gì thì nghe nấy. Cũng không rảnh để động não. Một người thì cũng sốt ruột, tuy nhiên đã được cha căn dặn, phải nhất nhất nghe theo Minh. Chúc cơ lúc này mới hiểu ra lí do mà cha cô đã căn dặn. Nếu lúc này cô cũng bày ra bộ mặt sốt ruột, chắc chắn sẽ dấy động sự kiên nhẫn của mọi người. Chỉ khi nào cô còn im lặng, dù mọi người có thế nào cũng không dám mở lời. Minh lúc này tặc lưỡi một cái, giọng điệu có chút hoài nghi. “Rõ ràng biết là họ có âm mưu, vậy tại sao lại tách ra nhỉ?” “Tôi nghĩ rằng, có thể là họ đi thu thập Tầm Xuân trước rồi sau đó lấy hai phần gộp lại làm một chắc chắn sẽ hơn chúng ta.” Đám người đằng sau nghe thấy có lý bèn khen ngợi, hùa theo Chúc Cơ. “Đại sư tỷ nói rất đúng, quả thật rất có khả năng này xảy ra.” Nhưng Minh vẫn cứ bình thản nói. “Theo như thôi được biết, đội trưởng Chung Cực Bang là La Thiết, hắn nổi tiếng tàn bạo. Trong các cuộc đi săn của hắn, các thành viên đi cùng thường bỏ mạng hơn một nửa. Nếu lần này hắn chỉ chịu đi hái tầm xuân không thôi thì thật là lạ.” Đám người cũng gật đầu suy nghĩ. “Chưa hết, đội trưởng Sanh Côn của Thanh Lam Bang là người nhỏ nhen vô cùng. Không phải đợt trước ở hầm ngục hắn cướp hết công của cô hay sao?” Chúc Cơ nghe thấy giật mình. “Anh mới tới đây mà sao biết nhiều vậy?” “Cái này gọi là gì nhỉ, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng. Không phải chỉ cần đến quán rượu là có thể thu thập thêm nhiều thông tin sao? Cô cũng hãy nên thường xuyên đến đó.” Chúc cơ ngượng đỏ mặt, khoanh tay nói. “Chỗ đó toàn mấy gã bợm rượu, mùi bốc lên kinh lắm. Vả lại, tôi không có uống rượu.” “Quay lại chuyện chính, mọi người có thấy ở đảo này có mấy người quan sát không? Họ ở đây thì làm sao bọn chúng ra tay được? Vì vậy tách nhau ra chỉ là màn che mắt của chúng mà thôi.” Đám người đằng sau nghe thấy tâm phục khẩu phục, ai nấy cũng trầm trồ, thành kiến về Minh bỗng chốc được hoá giải phần lớn. Lần trước đánh nhau, tuy có chút tự đại, nhưng hắn là có thực lực nên mới làm vậy, khiến họ phục 6 phần. Bấy giờ lại tính toán kỹ lưỡng, cẩn thận, hơn hẳn họ một bậc, lại khiến họ phục thêm 2 3 phần nữa. Nếu như Minh khiến họ thắng trong cuộc thi này, chắc chắn sẽ khiến họ hoàn toàn nể phục. Trong lúc Minh đang suy nghĩ kế sách ứng phó, bỗng tầm nhìn quay vòng vòng, hắn nhắm mắt lại. Bỗng trong đầu tối om, một giọng nói ma mị, như cái lần đó vang lên. “Ta ở đây, hãy tìm ta, sau đó ta ban cho ngươi sức mạnh. Giết, giết tất cả.” Thấy Minh ôm đầu, Thanh Hương vội lại lay người hắn. “Anh, anh bị làm sao vậy?” Minh giật mình tỉnh lại, mồ hôi trán toát ra vài hạt. “Không có gì, anh chỉ là đang suy nghĩ kế sách mà thôi.” “Dạ, anh ngồi nghĩ xíu đi.” Một lúc sau, Minh cũng đưa ra quyết định. “Đợi đám người kia rời đi, chúng ta sẽ tiến đến đảo lớn. Chúc Cơ, cô cũng đã từng ở trong đội viễn chinh đúng không? Cô hãy dẫn đường đi.” “Được.” Sau đó Chúc Cơ quay lại, ra lệnh cho toàn đội chuẩn bị khởi hành. “Mọi người lên lưng Hoả Điểu, chuẩn bị khởi hành.” Minh Lúc này cũng triệu hồi Momo ra. Momo từ trong không gian bay ra, sau đó hạ cánh đáp xuống mặt đất, đưa lưng cho Minh leo lên. Sau đó Minh chìa tay ra, mặt triều mến nói với Hương. “Mời Thanh Hương cô nương.” Thanh Hương cũng nắm lấy tay hắn, đùa giỡn nói. “Đa tạ thiếu hiệp.” Chúc Cơ đằng này nhìn cặp đôi đang phát cẩu lương, bỉu môi một cái thầm nói. “Sến súa.” …… Lúc này trinh sát của nhóm Chung Cực và Thanh Lam cũng về báo cáo. “Bọn chúng đã khởi hành.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]