Hai canh giờ trôi qua...
Vòng tròn ánh sáng lúc sớm cũng đã hiện ra, điều đó chứng tỏ đã có người lấy được lá cờ đầu tiên, một giây sau đúng như mọi người đã dự đoán, một thiếu niên đã thành công bước ra ngoài.
Một thân y phục màu trắng, phong lưu anh tuấn, trong tay cầm một thanh trường kiếm, nhưng lúc này trên người có không ít vết thương, y phục cũng dính không ít máu, không phân biệt được đâu là máu của hắn hay máu của động vật.
Người này cũng chính là thiếu niên đã đứng ra thách đấu với Diệp Vân Thường ngày đó, cũng không tệ.
Sau đó cũng lần lượt từng người đi ra, trên tay những người họ cầm một lá cờ nhỏ được chia thành nhiều màu khác nhau.
Nửa canh giờ sau, cuối cùng 13 người đầu tiên bước ra cũng là lúc kết thúc cuộc khảo nghiệm lần này, tất cả những người còn lại đều được mang trở lại.
Diệp Vân Thường bước đến trước mặt những người bên dưới, mỉm cười: “Chúc mừng mọi người đã thuận lợi vượt qua cuộc khảo nghiệm, mười ba người đầu tiên sẽ được sắp xếp theo thứ tự như lúc đầu ta đã nói. Mọi người sẽ có thời gian là ba ngày để nghỉ ngơi dưỡng sức, sau đó chúng ta sẽ bắt đầu lần tập luyện đầu tiên. Lần tập luyện này sẽ không dễ dàng vượt qua như cuộc khảo nghiệm, ta hy vọng mọi người sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành lần tập luyện này.”
“Thuộc hạ đã biết.”
“Ừm, Phượng Vũ, Phượng Nhi, hai ngươi đưa những người bị thương đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chinh-la-mot-ngoai-le-cua-ta/2973305/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.