Thiếu niên mười sáu tuổi bị đuổi ra ngoài. Chân của Lưu Hạo Minh bị ô tô cán, khả năng cần phải cắt bỏ. Ông bà Lưu nghe được tin tức, dùng ánh mắt tàn nhẫn chứa đầy căm hận nhìn chằm chằm Lưu Duyệt Minh. Bọn họ bảo anh đi, bọn họ nói nhà họ Lưu không chứa được kẻ nhẫn tâm ác độc nhường này.
Lưu Duyệt Minh đi, ôm hiểu nhầm rời khỏi nhà họ Lưu, cũng chưa từng trở về. Nhà họ Lưu chưa bao giờ đi tìm anh. Rời khỏi ngôi nhà đó, mất đi nguồn kinh tế, Lưu Duyệt Minh nghỉ học. Vì sống sót, đứa trẻ mười sáu tuổi ngủ ở công viên, hầm cầu, cửa ngân hàng…. Anh giống một kẻ lang thang, bới thùng rác chỉ để kiếm miếng ăn. Anh bắt đầu tìm việc làm, phụ bếp ở tiệm cơm, phục vụ quán karaoke, nhân viên quán bar, công nhân vệ sinh… Anh dùng thời gian hai năm trải qua vô số công việc thuộc tầng đáy xã hội. Miễn là nhận anh, miễn là cho anh miếng cơm ăn, anh đều không để ý. Anh không sợ khổ, không sợ mệt, anh chỉ sợ không khổ không mệt thì không biết nên sống tiếp bằng cách nào.
Anh trở nên ít nói, toàn thân cũng gầy gò rất nhiều. Anh dần có chút tiền, có thể thuê gian phòng nho nhỏ, không phải ngủ đầu đường nữa. Đôi mắt của thiếu niên mười tám tuổi xuất hiện tia hy vọng.
Tuy nhiên, đến một ngày ánh mắt anh mờ nhòa và có biểu hiện choáng đầu. Đang rửa bát ở tiệm cơm thì ngất xỉu, Lưu Duyệt Minh không thể không tới bệnh viện kiểm tra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chi-la-cat-bui-giua-nhan-gian/2513814/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.