Lưu Duyệt Minh thành thành thật thật theo sau Quý Truyền. Bọn họ cách nhau một bước, Lưu Duyệt Minh rất hiếm khi có cơ hội cách y gần như vậy. Anh tham lam dùng ánh mắt miêu tả hình dáng y, lại một lần khắc Quý Truyền lên trái tim thối rữa kia, dường như chỉ phương pháp đó mới có thể duy trì nhịp đập của trái tim. Lưu Duyệt Minh cúi đầu, chậm rãi nhếch miệng. Ở góc thang máy nơi không ai nhìn thấy, anh khẽ cười, trong nụ cười cất giấu chút hạnh phúc ít ỏi.
Quý Truyền dẫn Lưu Duyệt Minh đến phòng khách trong văn phòng y. Lần đầu tiên Lưu Duyệt Minh tới đây, khá mất tự nhiên. Trang trí thời thượng và xa hoa, anh đứng đó, chẳng phù hợp với nơi này. Quý Truyền không bảo anh ngồi nên anh cũng không dám ngồi, cứ thế bất an đứng cạnh cửa.
Quý Truyền nhận ra nỗi lo lắng và sợ hãi của anh, nhưng y không quan tâm. Y ngồi trên sofa, ngạo mạn nói với Lưu Duyệt Minh: “Cậu có mục đích gì khi tiếp cận Minh Hạo?”
Thời điểm mới đến Hành Việt, Lưu Duyệt Minh đã từng nghe Quý Truyền nói lời tương tự. Lúc ấy anh thấp thỏm giải thích, nói mình không có ý đồ gì. Thâm tâm anh cực kỳ sợ hãi, sợ Quý Truyền không đồng ý, sợ Quý Truyền đuổi anh đi. Anh hèn mọn lấy lòng xin xỏ Quý Truyền đừng đuổi mình đi. Đôi mắt hồi hộp nhìn chằm chằm Quý Truyền. Nói mãi một hồi, Anh nói mình cần công việc. Song khi Quý Truyền dời mắt nhìn bàn tay nứt nẻ bẩn thỉu của anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chi-la-cat-bui-giua-nhan-gian/2513807/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.