Thực ra cha đã từng kết hôn, sau đó xảy ra chuyện, thính lực bị tổn thương, công trường bồi thường cho ông một khoản tiền.
Kết quả là vợ ông cuỗm tiền bỏ trốn.
Sau đó ông nhặt được tôi, từ đó đến giờ vẫn độc thân.
Cha đánh nhau bị bầm tím, dầu xoa bóp trong nhà hết, tôi sang nhà dì Trương mượn.
Dì Trương dẫn anh Sinh Sinh qua giúp cha tôi xoa bóp.
Có những lời, vốn là những gợi ý nhẹ nhàng.
Nhưng vì tai cha không tốt, dì Trương chỉ có thể nói lớn.
"Huệ Huệ càng ngày càng lớn, nhiều chuyện của con gái cần xử lý, anh là đàn ông không tiện. Tốt nhất vẫn là lấy vợ đi!
"Huệ Huệ cũng cần mẹ."
Hồi nhỏ.
Tôi thực sự cũng ghen tị vì người khác đều có mẹ.
Dù mẹ của họ luôn véo tai, đánh vào m.ô.n.g họ, lớn tiếng gọi họ về nhà ăn cơm ở cổng làng: "Con mèo hoang, không về nhà ăn cơm à!"
Đó cũng là tình mẹ mà tôi hằng ao ước.
Nhưng bây giờ, tôi đã quen với cuộc sống chỉ có hai cha con.
Có mẹ hay không, không quan trọng nữa.
Dì Trương kéo tôi sang một bên: "Cha con không dễ dàng gì, ông ấy cần một người biết chăm lo, như hôm nay ông ấy đánh nhau, không có người bôi thuốc cho ông ấy!"
"Huệ Huệ, con phải biết điều!"
Dì Trương giới thiệu cho cha một bà góa họ Trịnh ở làng bên, bà có một đứa con trai sáu tuổi.
Phụ nữ ở quê không lo ế chồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cha-diec/3577750/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.