Hàn Đông lắc đầu, xoay người quay đi, thuận tay đóng cửa phòng tắm.
Ngồi trong phòng khách, nghe tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm, Hàn Đông lắc đầu cười khổ, a đầu này ở đây làm gì.
Đương nhiên, Hàn Đông hiểu rõ Lục Oánh, nhưng Hàn Đông không muốn chuyện này xảy ra. Một lát sau, Lục Oánh choàng áo ngủ đi ra ngoài, đầu ướt đẫm, mặt đỏ bừng bừng, cũng không biết vì mới tắm xong hay là vì trước đó to gan như vậy.
Lục Oánh ngồi thản nhiên, dường như đã quên cảnh tượng trước đó.
Hàn Đông lúc này cũng không biết nói gì với cô ta. Xem đồng hồ cũng đã 10 giờ, liền đứng dậy:
- Không còn sớm, em đi nghỉ sớm chút đi.
Lục Oánh gật đầu, nhìn Hàn Đông, ánh mắt chớp chớp, thản nhiên cười nói
- Được rồi, em đi ngủ đây, là phòng ngủ bên kia hả?
Hàn Đông gật đầu,
- Ừ, đồ đạc trong phòng đều mới và sạch sẽ.
Lục Oánh đứng lên, lắc lắc tay với Hàn Đông, thì thầm
- Anh Đông, ngủ ngon.
Đi qua mở cửa, bật đèn sáng, lại nhô đầu ra nói
- Cảm ơn anh, anh Đông.
Hàn Đông cười
- Ngủ sớm đi.
Lục Oánh đóng cửa, liền dựa vào cửa, nước mắt chảy ra.
Hơn 7 giờ ngày hôm sau, Hàn Đông ngủ dậy, giặt đồ xong, Lục Oánh cũng dậy, xem bộ dạng của cô ta, dường như cả đêm không ngủ.
Hàn Đông nói:
- Lục Oánh, hôm nay anh đi Thục Đô, đã hẹn trước với người ta, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cam-quyen/2226004/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.