- Chị San San đến à, em đi đón chị ấy.
Lữ Nhạc đứng lên nói.
Hàn Đông nói:
- Không sao, nhiệt tình như vậy nhất định phải ra đón chứ.
Biểu hiện của Lữ Nhạc càng nhiệt tình, trong lòng Hàn Đông càng nghi ngờ, dần dần có chút lo lắng.
- Em phải đi đón mới được.
Lữ Nhạc nghiễm nhiên cười, lập tức đứng lên, thay giày, ra ngoài đi đón Kiều San San.
Hàn Vũ leo lên chân của Hàn Đông, ngẩng đầu lên hỏi:
- Ba, em Tiểu Nguyệt đến phải không ạ?
Hàn Đông gật đầu, lập tức xoa đầu của Hàn Vũ nói:
- Tiểu Vũ, con phải chăm sóc yêu thương em Nguyệt Nhi, biết không? Con làm anh, phải biết yêu thương em gái, không được bắt nạt em ấy, cũng không thể cho người khác bắt nạt em.
- Dạ, ba cứ yên tâm, con sẽ bảo vệ tốt cho em Tiểu Nguyệt Nhi.
Hàn Vũ đặt tay trước ngực, vẻ mặt nghiêm chỉnh nói, hiển nhiên dáng vẻ người lớn.
Hàn Đông liền đưa ngón tay cái ra biểu dương nói:
- Tốt, đây mới là nam tử hán.
Hàn Vũ liền ngạo mạn ưỡn ngực lên.
Lúc này, phía ngoài của sân Tỉnh ủy, Kiều San San nắm tay của Hàn Nguyệt, lặng lẽ đứng đợi.
Trong lòng cô ấy, không khỏi có chút xao xuyến, tuy từng nói chuyện điện thoại nhiều lần với Lữ Nhạc, nhưng hiện tại nhanh chóng sẽ đối mặt nhau, trong lòng Kiều San San có chút hồi hộp, dù sao thân phận của cô ấy đang ngay tại đây, đối diện với với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cam-quyen/2224351/chuong-1161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.