Chương trước
Chương sau
Hàn Đông từ trước tới nay, đều cảm thấy nên cố gắng phát huy vai trò giám sát của dư luận truyền thông, đây là một tác phong công tác quy phạm cơ quan, là cách phát huy thúc đẩy công bằng xã hội rất hữu hiệu, cho nên Hàn Đông ủng hộ tự do truyền thông. Nhưng hôm nay hành vi của nữ phóng viên này thực là quá đáng ghét, vì quay tin tức, mà ngay cả sự đau đớn của người khác cũng không màng, còn ngăn mình và Lý Thiết Trụ cứu người, người như vậy thực là chẳng có chút lòng cảm thông nào, có thể nói là một chút nhân tính cũng không có.

Đồng thời, Hàn Đông cũng từ chuyện này nhìn ra, hiện nay giới truyền thông đang trong quá trình phát triển xuất hiện một loại hiện tượng không tốt, đó chính là vì nghe hoặc nói, để thu hút khán giả, bọn họ đã bắt đầu vứt bỏ phẩm chất trong sạch cố hữu của giới truyền thông, đi theo con đường lệch lạc, chuyện này cần chỉnh đốn một phen mới được.

Nếu như cả truyền thông cũng không thể khiến người ta tín nhiệm, vậy thì sau này người dân nên tin vào cái gì đây.

Lúc này, nữ phóng viên kia dù cho có ngốc cỡ nào, cũng biết được mình đã gây đại họa, ban nãy cô ta không những không nhận ra Hàn Đông, còn ngăn cản Hàn Đông cứu người, còn lớn tiếng quát nạt Hàn Đông, một trận giận dữ của Hàn Đông thì cô ta còn đâu những ngày tháng tươi đẹp.

Chỉ là trong lúc này cô ta chẳng có cách gì, tuy cô ta có mối quan hệ mật thiết với Trưởng ban Tuyên giáo thành phố Thục Đô, nhưng cô ta đắc tội với Hàn Đông, dù là Trưởng ban Tuyên giáo thành phố Thục Đô cũng chẳng có cách gì cứu cô ta.

Lúc này Hàn Đông cũng không để ý tới người phụ nữ chanh chua đáng ghét này nữa, Hàn Đông đang bận cứu người, Chủ tịch thành phố Thục Đô là Xa Tiền Minh cũng bận rộn theo Hàn Đông.

Cùng với xe cứu thương lần lượt kéo đến, và người đi đường xôn xao gia nhập vào đội ngũ cứu viện, nhiều người bị thương ở hiện trường đã được cứu chữa kịp thời, những người bị thương nặng đều được đưa lên xe cứu thương tới các bệnh viện gần nhất.

Hàn Đông nhân dịp này, nhìn lại cảnh tượng hiện trường hỗn loạn, trong lòng thật không vui.

Tính quan trọng của hạng mục đường sắt ngầm không cần Hàn Đông nhấn mạnh, mọi người đều biết, đây là chuyện không dễ dàng gì tranh thủ được, nhưng chất lượng thi công xảy ra vấn đề, đây là chuyện khó mà tha thứ được.

Sắc mặt Trịnh Như Dân cũng tái mét đứng bên cạnh Hàn Đông, ban nãy ông ta còn khoác lác nói với Hàn Đông, nhưng chớp mắt một cái đã xảy ra vấn đề, quả thực giống như giữa đông đảo mọi người mà tát vào mặt ông ta vậy.

Xa Tiền Minh cũng ủ rũ đứng bên Hàn Đông, xảy ra chuyện như vậy, Chủ tịch thành phố như ông ta là không thể tránh khỏi trách nhiệm, chỉ sợ lần này Hàn Đông mượn cơ hội này mà hất đổ mình, từ đó mà đưa Thẩm Tòng Phi lên.

Ông ta cảm thấy vận khí của mình thật là xấu, tại sao không sớm không muộn, lại đúng vào lúc này mà xảy ra chuyện.

Hàn Đông không nói câu gì, xoay người đi về, lên xe rời khỏi hiện trường.

Tuy Hàn Đông không nói câu gì, nhưng nhóm người Trịnh Như Dân biết được trong lòng Hàn Đông hiện giờ đang rất tức giận, giống như núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào.

Sau khi quay về Tỉnh ủy, Hàn Đông lập tức gọi Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Lộ Lương tới, đem chuyện vừa phát sinh nói qua một chút, đau đớn mà nói:

- Đồng chí Lộ Lương, Tỉnh ủy năm lần bảy lượt nhấn mạnh vấn đề an toàn, nhưng có một số người coi như gió thoảng qua tai, chẳng lo lắng gì, phát sinh chuyện như vậy, Ủy ban Kỷ luật cũng phải tham gia, điều tra rõ ràng người phụ trách, theo đó mà nghiêm túc xử lý.

Chu Lộ Lương bây giờ hoàn toàn ủng hộ Hàn Đông, nghe thấy Hàn Đông nói vậy, liền đáp:

- Đúng vậy, nhiều đồng chí của chúng ta ngoài mặt thì nói một đằng, nhưng làm việc thì lại một nẻo, hoàn toàn là bằng mặt không bằng lòng, nhất định phải thi hành chế độ chịu trách nhiệm một cách thiết thực…

Sau đó, Chu Lộ Lương đích thân dẫn đội tới thành phố Thục Đô điều tra nguyên nhân xuất hiện vấn đề chất lượng hạng mục đường sắt ngầm, truy cứu trách nhiệm của người chịu trách nhiệm tương ứng.

Trong khoảng thời gian ngắn, từ trên xuống dưới của thành phố Thục Đô đều vô cùng hoang mang.

Là người trong thể chế, đương nhiên đều biết thế cục trong tỉnh, biết mối quan hệ giữa Hàn Đông và Trịnh Như Dân không tốt, bây giờ thành phố Thục Đô phát sinh chuyện như vậy, Hàn Đông nhất định là sẽ vung đao chém xuống, vì vậy ai cũng cảm thấy bất an.

Có người còn nghĩ tới một biện pháp, bắt đầu tìm đường để chạy sang đội của Thẩm Tòng Phi, dù sao Thẩm Tòng Phi cũng là thân tín của Hàn Đông, chuyện này ai cũng biết, nếu có thể trở thành người bên phe Thẩm Tòng Phi, vậy thì khi Hàn Đông tiến hành thanh trừ ở thành phố Thục Đô, vị trí của họ có thể được bảo vệ.

Mà Thẩm Tòng Phi chẳng hề khách khí, chỉ cần là cán bộ có năng lực làm việc và danh tiếng không quá xấu, anh ta đều thu về dưới trướng, còn những người này cụ thể ra sao, sau này có thể từ từ phân biệt, bây giờ cứ mở rộng đội ngũ trước rồi nói sau.

Hiệu suất làm việc của Ủy ban Kỷ luật tỉnh rất cao, trong thời gian nửa tháng, đã điều tra gần xong vấn đề, đồng thời cũng điều tra ra một nhóm người, cán bộ cấp Cục, cấp Sở dính líu tới cũng chừng 30 người.

Trên hội nghị chuyên đề do Tỉnh ủy mở, Hàn Đông vô cùng tức giận, phê bình nghiêm khắc đối với thành phố Thục Đô, chỉ thị Ủy ban Kỷ luật nhất định phải tiến hành nghiêm trị những người có liên quan theo đúng pháp luật, và truy cứu sự việc tới cùng, bất luận liên quan tới ai, đều tuyệt đối không nương tay.

Ngày 1 tháng 12, Hàn Đông chủ trì mở Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, tiến hành tổng kết và thảo luận về vấn đề nhân sự tương quan trong vấn đề ở thành phố Thục Đô.

Trong cuộc họp, Chủ tịch thành phố Thục Đô là Xa Tiền Minh đã làm kiểm điểm, còn Trịnh Như Dân cũng tự kiểm điểm về khả năng lãnh đạo của mình.

Trong quá trình thảo luận về nhân sự, lần này Hàn Đông không hề khách khí, đổi toàn bộ những người cần đổi, một phần ba cán bộ cấp Phó giám đốc sở trở lên của thành phố Thục Đô bị đổi.

Trong quá trình này Thẩm Tòng Phi tiến cử với Hàn Đông rất nhiều người, Hàn Đông trên cơ bản là nhất nhất tiếp thu, Hàn Đông đã chuẩn bị đưa Thẩm Tòng Phi lên vị trí Chủ tịch thành phố Thục Đô, vậy thì nên giúp anh ta tiến thêm một bước nắm lấy thế cục thành phố Thục Đô mà xây dựng cơ sở.

Sắc mặt Trịnh Như Dân đen như nhọ nồi, ông ta chẳng có biện pháp gì trước cục diện hiện tại, chủ yếu là lần này Hàn Đông đã nắm được nhược điểm, ông ta ngay cả lý do phản đối cũng không tìm được. Huống hồ Tỉnh ủy Tây Xuyên hiện tại đã hoàn toàn là thiên hạ của Hàn Đông, Hàn Đông muốn điều chỉnh nhân sự thì người khác cũng chẳng phản kháng được.

Vốn dĩ Trịnh Như Dân cho rằng, cùng với Đại hội Đảng tỉnh Tây Xuyên, Trung ương sẽ tiến hành điều chỉnh một chút về bộ máy tỉnh Tây Xuyên, vậy thì thế lực của Hàn Đông có lẽ sẽ bị thu nhỏ đi rất nhiều, nhưng kết quả thật khiến ông ta thất vọng, từ trước tới nay Trung ương chẳng hề động tới bộ máy tỉnh Tây Xuyên. Hơn nữa sau khi Hàn Đông trúng cử Ủy viên dự khuyết Bộ Chính trị, Trung ương cũng chẳng điều chỉnh công tác của hắn, còn để hắn tiếp tục đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên nữa, điều này khiến Hàn Đông càng thêm không kiêng nể gì.

“Ôi! Thế này thì ở lại tỉnh Tây Xuyên còn có ý nghĩa gì đây?” Trong lòng Trịnh Như Dân buồn bực nghĩ, “vậy chi bằng dứt khoát rời khỏi cái nơi tồi tàn này, tùy ý tìm một nơi nào đó dưỡng lão cho xong, vẫn còn dễ thở hơn là ngày ngày ở đây nín nhịn nhìn sắc mặt của Hàn Đông.”

Đến hiện tại, trong lòng Trịnh Như Dân cuối cùng cũng không tự chủ được mà đánh trống rút lui, hiện giờ ông ta đã chẳng nhìn thấy bất cứ hi vọng gì nữa, đương nhiên sẽ cảm thấy còn ở đây sẽ chẳng có ý nghĩa gì, rõ ràng biết đấu không lại Hàn Đông, vậy mà còn mặt dày mày dạn đấu với Hàn Đông, bị Hàn Đông hành hạ như vậy thì còn ý nghĩa gì nữa.

Ngày hôm sau, Trịnh Như Dân liền đáp máy bay đi Yến Kinh, tối qua ông ta đã dấu tranh tư tưởng một phen, cuối cũng vẫn hạ quyết tâm tìm cách rời khỏi cái nơi khiến ông ta cáu giận này.

Buổi chiều khi Lý Tri Thu báo cho Hàn Đông biết Trịnh Như Dân sáng sớm đã bay tới Yến Kinh, Hàn Đông chỉ mỉm cười, hắn đại khái cũng đoán được mục đích mà Trịnh Như Dân bay tới Yến Kinh, không ngoài dự đoán thì là đi cầu viện đó, thậm chí là nghĩ cách rời khỏi tỉnh Tây Xuyên, đối với chính khách không chịu làm việc như Trịnh Như Dân, Hàn Đông tuyệt đối không lưu tình, khi đả kích cũng dùng hết sức mà làm, chủ yếu là hiện tại còn chưa đầy nửa năm nữa là tới tháng 5, Hàn Đông tất yếu phải trước thời điểm này thống nhất bước đi của toàn Tỉnh ủy, như vậy có thể sản sinh ra hợp lực lớn nhất khi xảy ra biến cố, có thể lãnh đạo toàn dân trong tỉnh chống thiên tai một cách tốt nhất.

“Nếu Trịnh Như Dân có thể tìm ra biện pháp rời khỏi tỉnh Tây Xuyên, thì cũng tốt.” Trong lòng Hàn Đông thầm nghĩ.

Ngày 17 tháng 12, Bộ Chính trị Trung ương tiến hành tổ chức hội nghị tại Yến Kinh, nghiên cứu đẩy mạnh công tác phát triển nông nghiệp và nông thôn. Tổng Bí thư Trung ương Cổ Thần Dương chủ trì hội nghị. Ông ta nhấn mạnh phải chú trọng tăng cường hóa cơ chế hiệu quả dài lâu của cơ sở nông nghiệp, thiết thực đẩy mạnh đầu tư “Tam nông”, tăng cường chính sách ưu đãi, hỗ trợ phát triển nông nghiệp, nâng cao đời sống thu nhập cho nông dân, hình thành cơ chế tương tác tăng hiệu quả nông nghiệp, nông dân tăng thu nhập; vững chắc đẩy mạnh xây dựng cơ sở tổ chức nông thôn, kiện toàn cơ chế tự trị của quần chúng nhân dân nông thôn của tổ chức cơ sở Đảng, tăng cường xây dựng đội ngũ cán bộ cơ sở nông thôn, bảo đảm nông dân được hưởng nhiều quyền lợi dân chủ thiết thực.

Cổ Thần Dương lấy tỉnh Tây Xuyên làm ví dụ, chỉ ra nỗ lực trên phương diện công tác dân sinh nông thôn của tỉnh Tây Xuyên, đáng được mở rộng trên cả nước, loại hình chiến tích này cũng là loại hình trước mắt chúng ta nên phát huy mạnh mẽ. Đương nhiên, Cổ Thần Dương cũng rất tán thưởng đối với công tác an toàn của tỉnh Tây Xuyên, chỉ ra đây là một loại thái độ có trách nhiệm đối với nhân dân, đáng được khẳng định và tuyên dương. Đây xem như là sự tán thưởng chính thức của Trung ương kể từ khi Hàn Đông đẩy mạnh công tác an toàn ở tỉnh Tây Xuyên, cũng khiến cho những kẻ nói này nói nọ không còn gì để nói.

Hàn Đông còn được Cổ Thần Dương nêu tên lên giới thiệu một chút về kinh nghiệm và cách làm trong công tác dân sinh tại tỉnh Tây Xuyên, đây là lần đầu tiên Hàn Đông phát biểu tại một hội nghị như thế này, trước đó hắn cũng không chuẩn bị sẵn tâm lý, vốn dự định như đại hội lần trước, chỉ đem theo một trái tim và một đôi tai đến dự là đủ. Nhưng hắn cũng chẳng có gì lo lắng, giới thiệu cách làm của tỉnh Tây Xuyên một cách không nhanh không chậm, tinh luyện mấy điểm kinh nghiệm, đồng thời cũng trọng điểm tổng kết những chỗ còn thiếu.

Trong hội nghị kiểu này, đề xuất vấn đề cũng giúp mọi người có cái nhìn chính xác về chuyện này, giúp cho những quyết sách của tập thể thêm chính xác.

Rất hiển nhiên, đối với thái độ thực sự cầu thị này của Hàn Đông, rất nhiều người trên hội nghị bày tỏ sự tán thưởng, có người thỉnh thoảng còn gật đầu.

Hội nghị còn thảo luận hai mục vấn đề nhân sự, là sau khi Hội nghị thường vụ thảo luận sẽ đệ trình hội nghị thảo luận, liên quan tới lãnh đạo chủ chốt của hai tỉnh tây bắc, mọi người thảo luận rất nhiệt liệt, Hàn Đông cũng là lần đầu tiên nhìn thấy chuyện quyết định bổ nhiệm cán bộ cao cấp lại náo nhiệt, cảm thụ thâm hậu như vậy.

Sau khi tan họp, Hàn Đông vừa bước ra khỏi hội trường, Phó chủ nhiệm Sở Văn phòng Trung ương là Dương Nghi Lợi vẻ mặt mỉm cười đi tới, nói với Hàn Đông :

- Đồng chí Hàn Đông, mời đi theo tôi, Tổng Bí thư muốn gặp anh.

Hàn Đông sửng sốt, không biết Cổ Thần Dương gọi mình tới có chuyện gì không.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.