Chương trước
Chương sau
Tuy trong lòng Hàn Đông vô cùng nghi hoặc, nhưng vẫn không có phản ứng gì, vẻ mặt tươi cười đi theo Dương Nghi Lợi tới chỗ văn phòng của Cổ Thần Dương, đây chính là trung tâm của trung tâm Trung Hoa. Trong mắt quần chúng bên ngoài, là một nơi vừa thần bí, hơn nữa còn vô cùng thần thánh.

- Đồng chí Hàn Đông đến rồi.

Cổ Thần Dương cười thân thiết, sau khi bắt tay với Hàn Đông, liền dặn dò nhân viên đi pha trà.

- Pha trà Long Tỉnh cho đồng chí Hàn Đông, anh ta thích loại này.

Hàn Đông khẩn trương nói lời cảm ơn, đồng thời trong lòng thầm cười khổ, thật không ngờ chuyện mình thích uống trà Long Tỉnh cũng đã lan truyền tới tận tầng trên này, lần trước tới chỗ Nghiêm Gia Vân, ông ta cũng dặn dò nhân viên như vậy, hơn nữa còn kêu mình đem một gói về. Lần này tới chỗ của Cổ Thần Dương cũng được tiếp đãi như vậy, thật khiến Hàn Đông có chút lo sợ vì được sủng ái quá.

Đợi sau khi nhân viên pha xong trà, Cổ Thần Dương liền nói tới công việc, đầu tiên là tìm hiểu thật tỉ mỉ những gì Hàn Đông đã làm ở tỉnh Tây Xuyên, đặc biệt là đối với công tác dân sinh, cũng đề xuất ra rất nhiều vấn đề, Hàn Đông đều nhất nhất đưa ra câu trả lời, trên cơ bản đều là đối đáp căn cứ vào thực tế. Hàn Đông nhận thấy, trong chốn quan trường, tuy lời nói thật nhiều lúc khiến người ta không muốn nghe, nhưng thường xuyên nói thật lòng cũng có chỗ hay, không cần phí tâm tư tìm lời nói dối mượn cớ để che dấu.

Đối với câu trả lời của Hàn Đông, Cổ Thần Dương tỏ vẻ rất hài lòng, ông ta gật đầu, nói:

- Nền tảng của tỉnh Tây Xuyên mỏng, mức sống nhân dân thấp, nếu còn không tăng cường công tác dân sinh thì thật nguy hiểm. Ở phương diện này, Hàn Đông, anh làm tốt lắm, từ xưa tới nay, vấn đề của nhân dân là quan trọng nhất, hiện tại nhiều cán bộ của chúng ta, một lòng muốn tạo thành tích, đối với những chuyện lợi nước lợi dân nhưng hiệu quả chậm, đều không muốn tốn thời gian đi thực hiện, cán bộ như vậy, dù có đắc ý nhất thời, cuối cùng cũng chẳng nhận được sự tán thưởng của người dân. Đúng rồi, đối với công tác an toàn của tỉnh Tây Xuyên, Hàn Đông anh nắm rất tốt đó, tôi nghe nói có một đồng chí khác rất có ý kiến về chuyện này?

Trong lòng Hàn Đông nghĩ, chỉ e đây là mục đích chủ yếu mà Cổ Thần Dương gọi mình tới giao lưu, lẽ nào là Trịnh Như Dân chạy tới Yến Kinh, thông qua cách gì đó mà truyền tới Cổ Thần Dương, cho nên Cổ Thần Dương mới quan tâm một chút.

Nhưng từ thái độ của Cổ Thần Dương trên hội nghị ban nãy, Hàn Đông cảm giác có lẽ Cổ Thần Dương ủng hộ mình, gọi mình tới giao lưu, ở một mức độ lớn là để nhắc nhở mình hoặc mục đích là tìm hiểu sâu hơn về mình.

Hàn Đông cũng không giấu diếm, đem ý nghĩ của chính mình kể lại tỉ mỉ một chút, và còn đề xuất nỗi lo lắng của mình, trên thực tế tuy Hàn Đông biết rõ tương lai không xa sẽ xảy ra thiên tai, nhưng hiện nay cũng chỉ lấy sự lo lắng chủ quan của bản thân để nói chuyện này.

- Tôi đang nghĩ, nếu quả thực địa chất phát sinh biến động, tai họa lớn ở trước mặt, nếu chúng ta không có bất cứ phòng bị nào, vậy thì người dân sẽ chịu tổn thất lớn biết nhường nào? – Hàn Đông kiên định nói. - Dù lo lắng của tôi là dư thừa, nhưng làm tốt công tác an toàn tuyệt đối không phải là chuyện xấu, thị trường của chúng ta lúc nào cũng nói trách nhiệm an toàn nặng tựa Thái Sơn, nhưng thật lòng coi trọng nó thì có bao nhiêu người, toàn là sau khi xảy ra sự cố rồi mới phân chia trách nhiệm mới đi xử lý người, nhưng đó đều là mất bò mới lo làm chuồng. Cho nên trong chuyện này, tôi rất kiên quyết giữ suy nghĩ của mình, đương nhiên có vài đồng chí không hiểu, tôi nghĩ tôi sẽ tiếp tục tiến hành giao lưu sâu rộng với mọi người, tranh thủ sự phối hợp của bọn họ.

Nghe lời Hàn Đông nói, Cổ Thần Dương im lặng một lát, liền đứng bật dậy, đưa tay vỗ vai Hàn Đông, nói đầy thấm thía:

- Hàn Đông, anh là người thật lòng vì nhân dân phục vụ, anh cứ mạnh tay đi thực hiện đi, Trung ương sẽ toàn lực ủng hộ công tác của anh.

Cổ Thần Dương bị cách nghĩ, cách làm của Hàn Đông làm cho cảm động, ông ta nghe những lời của Hàn Đông, trong lòng ngập tràn cảm động, phải biết rằng với trạng thái phát triển như bây giờ của Hàn Đông, thì hắn chỉ cần yên tâm làm tốt công tác, vững bước tiến lên, không cần làm bất cứ chuyện kinh thiên động địa gì thì thành tích trong tương lai cũng đã rất cao rồi, nhưng Hàn Đông vẫn là một lòng lo cho nước cho dân, cố gắng vì nhân dân tận hết khả năng mà làm việc, đây là điểm mà nhiều cán bộ không làm được, trong chốn quan trường, trạng thái phát triển của nhiều người rất tốt, thì anh ta cứ luôn cẩn thận, chỉ e trạng thái phát triển của mình bị ảnh hưởng. Nhưng còn Hàn Đông thì lại chẳng sợ gì, chỉ cần là chuyện có lợi cho người dân, hắn liền mạnh dạn đi làm, mà chẳng quan tâm người ta nhìn thế nào, nói ra sao, loại tinh thần như thế này thật là hiếm có.

“Xem ra con mắt của Thủ trưởng quả là hơn người một bậc.” Trong lòng Cổ Thần Dương thầm thở dài, ông ta nhớ lại những lời của Thủ tướng Nam Tuần khi xưa nói với mình, khi Thủ tướng Nam Tuần nói với ông ta nhất định phải tăng cường bồi dưỡng cán bộ, đặc biệt là sự bồi dưỡng dị thường trọng yếu cho những người nối nghiệp, tuy lúc đó ông không nói rõ ràng, nhưng Cổ Thần Dương cũng từ hành động thực tế của ông mà nhìn ra được, ông rất coi trọng Hàn Đông. Từ tình hình hiện tại cho thấy, không còn nghi ngờ gì nữa, Hàn Đông là ứng cử viên thích hợp nhất.

Hàn Đông cho đến thời điểm hiện tại đã làm ra rất nhiều việc, có thể nói là đã phát huy vai trò quan trọng trong tiến trình Trung Hoa, hơn nữa một lòng vì nước vì dân, người như vậy quả thật là nên dốc sức bồi dưỡng, tương lai giao tất cả cho hắn, Cổ Thần Dương cũng an tâm.

Trên thực tế, Cổ Thần Dương không hài lòng về Đậu Nguyên Lợi, chỉ có điều ông ta tuy là Tổng Bí thư, nhưng nhiều việc không thể hoàn toàn thực hiện tuân theo cách nghĩ của ông ta, có nhiều khi ông ta đành bất đắc dĩ mà thỏa hiệp. truyện copy từ

Nhìn Hàn Đông, tâm trạng của Cổ Thần Dương bỗng tốt lên rất nhiều, hoặc có lẽ có nhân vật có tính quá độ như Đậu Nguyên Lợi cũng là chuyện tốt, loại người mà nhiều phe phải thỏa hiệp mới đề xuất ra được, xem ra nhất định là một kiểu quá độ, điều này cũng có thể đặt nền móng tốt cho sự phát triển trong tương lai của Hàn Đông.

Tâm trạng của Hàn Đông cũng rất tốt, hắn cảm thấy thông qua việc giao lưu với Cổ Thần Dương ngày hôm nay, thêm vào đó là sự tán thưởng của Cổ Thần Dương giành cho bản thân mình, từ đó mà khiến cho sự ủng hộ của ông ta đối với mình càng lớn, đây đúng là chuyện rất tốt.

Sau khi quay về tỉnh Tây Xuyên, Hàn Đông liền mở Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, một mặt là truyền đạt lại tinh thần hội nghị trung ương lần này, và kết hợp với tình hình cụ thể của tỉnh Tây Xuyên mà tiến hành bố trí, đem công tác an toàn và dân sinh kết hợp lại mà tiến hành sắp xếp, mặt khác Hàn Đông cũng chuẩn bị điều chỉnh nhân sự vài người.

Tỉnh Tây Xuyên hiện giờ, Hàn Đông có thể nói là nhất ngôn cửu đỉnh, Trịnh Như Dân hiện tại dường như không phát ngôn gì, dường như đã chấp nhận số mệnh, còn Chủ tịch tỉnh Hứa Khải Ba tuy trong lòng có điều bất mãn, nhưng hiện tại về cơ bản là lặng lẽ hành quân, chứ không đấu tranh rõ rệt với Hàn Đông, cho nên ý đồ của Hàn Đông về cơ bản là thông qua không chút trở ngại.

Sau khi tan họp, Hàn Đông mời Chủ tịch tỉnh Hứa Khải Ba tới phòng làm việc của mình, nói:

- Đồng chí Khải Ba, liên quan tới công tác an toàn, tôi đã đặc biệt báo cáo với Tổng Bí thư Cổ, Tổng Bí thư Cổ rất khẳng định cách làm của tỉnh Tây Xuyên, chỉ thị chúng ta nhất định phải luôn nắm chắc, cho nên tôi nghĩ toàn tỉnh chúng ta phải một lòng, đem công tác này thực hiện cho tốt, nắm bắt công tác dân sinh, thiết thực thực hiện công tác an toàn cũng là đặc biệt quan trọng, tôi chuẩn bị tới các thành phố cấp 3 và các huyện xem xem, đồng chí Khởi Ba cũng nên chú ý một chút tới phương diện này nha.

Hàn Đông biết, Hứa Khải Ba rất không hài lòng về việc mình dồn lực mở rộng công tác an toàn, trong nhiều trường hợp phát biểu một vài ngôn luận, lần này Hàn Đông muốn cố gắng giao lưu với ông ta một chút, hi vọng sau này ông ta có thể phối hợp một chút.

Hứa Khải Ba khẽ mỉm cười, nói:

- Bí thư Hàn xin cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ làm hết sức mình, công tác an toàn nặng tựa Thái Sơn, nắm chắc nó thì có lợi cho tất cả mọi người. Tôi tin rằng do đích thân Bí thư Hàn nắm bắt, thì hạng mục công tác này nhất định sẽ làm tốt.

Nghe những lời nói không thật lòng của ông ta, Hàn Đông biết Hứa Khải Ba không thể nào nhận thức được tính quan trọng của sự việc này, hi vọng ông ta thật lòng giúp đỡ mình chắc là ko thể, vẫn là tự mình để tâm nhiều một chút, đến các huyện, thành phố phía bắc của tỉnh nhiều một chút, mạnh mẽ đốc thúc bọn họ một phen mới được.

Nếu Hứa Khải Ba luôn bằng mặt không bằng lòng, Hàn Đông cũng chẳng khách khí với ông ta nữa, trên phương diện này Hàn Đông đã nhận được sự ủng hộ hết mình của Cổ Thần Dương, sao có thể để Hứa Khải Ba bừa bãi ngầm ngăn cản chứ.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.