🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đã mấy canh giờ trôi qua, ta đã dặn phụ thân không được mở cửa cho hắn, vậy mà hắn vẫn không chịu đi, cứ ngồi ở đó.



Trầm Thời Vi là người rất yêu sạch sẽ, ngay cả vết mực trên tay cũng phải rửa vài lần, đến nỗi hắn có thể giặt sạch quần áo dính m.á.u của ta đến không còn dấu vết. Vậy mà bây giờ, vì ta, hắn lại ngồi trên đất, để vạt áo dính đầy bụi.



Tay ta bám lên tường đến mức mỏi nhừ, hắn vẫn không đi.



Gió đêm trở lạnh, thổi qua bức tường chạm vào da ta.



Trầm Thời Vi ngồi bên ngoài suốt đêm, ta thì ngồi bên trong, cách một bức tường, nghe hắn ho cả đêm.



Nước ấm pha với mật ong là thứ tốt nhất để làm dịu giọng, nhưng tiếc thay ta không thể đợi đến lúc những con ong mà hắn nuôi cho ta kịp lấy mật.



Đến giờ Mão, ta nghe thấy tiếng Trầm Thời Vi dựa tường đứng dậy, bước chân nặng nề, từng bước một hướng về phía nhà của hắn.



Lúc này, mặt trăng còn treo lơ lửng trên bầu trời, dần dần mờ nhạt theo từng bước chân xa dần của hắn.



Giọng nói của hắn thật êm tai, ta còn chưa được nghe hắn nói lời tình cảm, vậy mà đã phải chia lìa.



Chút duyên phu thê ngắn ngủi mấy tháng này, cũng đã là không dễ gì.



Từ nay dù xa cách nhưng vẫn mong ánh trăng chiếu rọi người.



Câu này là do ta từng thấy sư phụ viết, miệng bà luôn nói hận kẻ họ Trầm kia, nhưng trong lòng lại không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cam-an-hoang-lien/3679659/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Người Câm Ăn Hoàng Liên
Chương 12
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.