"Vu Cố".
Xe mini của Tạ Nguyễn xuất hiện trước cửa hàng hoa của Vu Cố như đã hẹn, nhưng hôm nay cậu không đến đây để giao hoa mà là đón đón Vu Cố cùng nhau về quê.
Nhà Tạ Nguyễn kiếm sống bằng nghề trồng hoa, cả nhà đã trồng vài sào hoa và trái cây theo thời vụ.
Tạ Nguyễn đã mời Vu Cố đến đây thăm từ lâu rồi, nhưng mãi thời gian này Vu Cố mới đồng ý.
"Bạn trai anh cũng ở đây à!" Tạ Nguyễn nhìn về phía Tần Cao Dương đằng sau Vu Cố, vẫy vẫy tay với hắn.
"Anh ta không phải bạn trai tôi". Vu Cố rất bất đắc dĩ, cũng tại lần trước Tần Cao Dương nói hưu nói vượn làm cho Tạ Nguyễn hiểu lầm.
"Đương nhiên tôi phải ở đây". Tần Cao Dương chả bận tâm Vu Cố nói cái gì, cố gắng xoát độ tồn tại, nếu không chắc Vu Cố sẽ quên hắn mất.
Tạ Nguyễn cười cười, dù sao cậu có thể nhìn ra được là Tần Cao Dương đang theo đuổi Vu Cố.
"Lên xe đi" Tạ Nguyễn mở cửa xe mini ra, chào đón Vu Cố.
Vu Cố đang định lên xe, lại bị Tần Cao Dương ở đằng sau túm lấy.
"Tôi cũng muốn đi". Tần Cao Dương nắm lấy Vu Cố không buông. Vu Cố đối với Tạ Nguyễn này thật tốt, lại còn ôn nhu như vậy, Tần Cao Dương khó tránh khỏi có cảm giác nguy cơ. Ngay cả khi Tạ Nguyễn cũng chẳng để ý Vu Cố, nhưng khó có thể đảm bảo rằng Vu Cố sẽ không thích Tạ Nguyễn một chút nào.
Hắn sẽ không cho cả hai cơ hội ở một chỗ.
Vu Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca-nho-cam-cua-pho-thieu-lai-lam-nung-roi/990972/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.