Editor: Đậu
"Nghiêm thiếu, đã lâu ngài không đến".
Quầy bar, Nghiêm Đào vừa ngồi xuống vừa gọi một ly rượu.
"Gần đây có nhiều chuyện". Nghiêm Đào là khách quen ở đây, bartender rất có ấn tượng với hắn, có điều Nghiêm Đào đã một thời gian không đến đây.
Kể từ khi thằng anh em phía dưới của hắn xảy ra vấn đề, đừng nói là quán bar, ngay cả mấy nơi giải trí Nghiêm Đào cũng ít đi hơn rất nhiều.
"Rượu của ngài". Bartender đẩy ly rượu đến trước mặt Nghiêm Đào.
Nghiêm Đào cầm ly rượu lên, xoay ghế xoay, nhìn về phía sàn nhảy, âm nhạc sôi động, người trẻ tuổi cuồng hoan, bên người tuấn nam mỹ nữ nhảy múa nóng bỏng.
Nghiêm Đào không tham gia vào đó, một mình buồn bực uống rượu một mình, cũng có rất nhiều nam nữ đi lên bắt chuyện, hắn cũng không để ý đến, mấy người đó không vui tự mình bỏ đi.
Thời gian gần rạng sáng, Nghiêm Đào không nhịn được nhìn điện thoại, giống như đang chờ mong cái gì đó, sắc mặt nặng nề.
Hắn đang buồn chán, đột nhiên một tin nhắn văn bản hiện lên điện thoại.
Nghiêm Đào nhanh chóng lấy điện thoại ra, khóe miệng rốt cuộc cũng nở một nụ cười, trong lòng suy đoán chắc là tin nhắn Phó Trạch giục hắn về nhà, bởi vì lúc trước Phó Trạch cũng là bộ dáng này, y như một bà mẹ già.
"Đệt!" Nghiêm Đào nhìn lướt qua tin nhắn, nụ cười vừa lộ ra không dễ phát hiện vừa rồi, trong nháy mắt biến mất, mặt hắn tối sầm lại.
Mẹ nó Phó Trạch, lại là quảng cáo rác rưởi, hơn nữa còn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca-nho-cam-cua-pho-thieu-lai-lam-nung-roi/990936/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.