……………..
Mười phút liên tiếp, công kích không ngừng mãnh liệt.
Tần Túc dựa vào thiết bị dò quét gắn trên mũ giáp để rà soát.Xác định trên tấm che không còn bất kỳ sinh vật nào sống sót.
Anh trầm giọng hạ lệnh, đồng thời thu hồi vũ khí:
“Kết thúc.”
Các học sinh ban 6 nghe theo mệnh lệnh, nhanh chóng ngừng động tác.
Tiếng ồn ào náo động chấm dứt, sa mạc một lần nữa trở về yên tĩnh.
Tần Túc không chần chờ, lập tức hạ mệnh lệnh khác nhau cho hai tiểu đội.
“Tiểu đội 2 theo tôi cùng nhau thu hồi tấm che. Tiểu đội 1 quay về phi thuyền bổ sung năng lượng. Ngày mai đúng 9 giờ, xếp hàng tập hợp.”
Thành viên tiểu đội 1 đều là những học sinh có thực lực mạnh trong lớp.Hành động lần này bất kể là chiến hạm hay bản thân bọn họ, mức tiêu hao đều vượt xa tiểu đội 2.
Vì thế, để mọi người nghỉ ngơi trước là hợp lý.
Anh cũng không cảm thấy sắp xếp của mình có vấn đề.
9 giờ?
Hạ Mục Chi nhướng mày, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.Mà những học sinh khác của ban 6 không lộ rõ.
Mọi người vốn đã quen với việc Tần Túc không bao giờ xuất hiện trước mười hai giờ trưa.
Nghe vậy, biểu tình của cả lớp thoáng chốc trống rỗng một nhịp.
Hóa ra buổi sáng Tần Túc cũng có thể xuất hiện?!
Thế thì những lời đồn trước đó, Tần Túc buổi sáng tuyến thể gặp vấn đề, nên không thể ra mặt chẳng phải đều sai à?
Trong lòng đầy kinh hãi và nghi hoặc, các học sinh ban 6 lại không ai dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912106/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.