……
Sắc mặt Hạ Ôn Viễn từ xanh tím chuyển sang trắng bệch, cả người bị Tần Túc bóp cổ giơ lên cao.
Hai chân vô lực quẫy đạp trong không trung. Trong miệng Hạ Ôn Viễn vẫn phát ra tiếng kêu hấp hối giãy giụa.
Ánh mắt nhìn về phía Tần Túc, từ đầu là phẫn nộ ai oán, dần dần chỉ còn tuyệt vọng.
“Các người cứu… cứu mạng…”
“Khụ khụ…”
“Hô… hô…”
……
Sợ hãi đến nghẹt thở quét qua toàn thân Hạ Ôn Viễn, mỗi một giây như thể trải qua nửa đời người.
Không biết đã bị dày vò bao lâu, ý thức Hạ Ôn Viễn dần mờ mịt, hai chân quẫy loạn cũng chậm lại.
Trên bờ vực lý trí còn sót lại đôi chút Hạ Ôn Viễn nảy sinh ra một ý định điên rồ: muốn phóng thích tin tức tố của mình.
Nhưng Hạ Ôn Viễn hiểu rõ, tin tức tố của cậu ta căn bản không thể dụ dỗ được Tần Túc.
Từ khoá huấn luyện đầu tiên điều này đã được chứng minh, cho dù lúc đó không ai có thể đoán được cấp bậc tin tức tố Alpha của Tần Túc.
Cả khi cậu ta cố tình phóng thích tin tức tố trong kỳ ph*t t*nh, Tần Túc cũng chưa từng bị mê hoặc một lần nào.
Hiện tại sử dụng tin tức tố, tám chín phần cậu ta sẽ chỉ nhận về kết cục bi thảm: quỳ gối nát vụn dưới tay Tần Túc.
Hạ Ôn Viễn chỉ có thể cứng rắn chống đỡ.
Tần Túc… một người rõ ràng có được cấp bậc tuyệt đối nghiền ép, không kiêng dè liền đạt được tất cả, có thể hủy diệt bất cứ ai.
Vậy mà lại bị cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912056/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.