……………
Các học sinh không nhìn thấy rõ, nhưng Kasil đang đứng đối diện hàng đầu lại quan sát rất kỹ càng.
Cô thản nhiên nhìn chằm chằm gương mặt Tần Túc.Đôi mắt đảo qua đảo lại, nhưng vẫn không tìm được biểu cảm mà mình mong muốn.
“……”
Tần Túc vẫn bình thản nhìn thẳng phía trước, làm như không hề để ý đến ánh mắt nóng bỏng của Kasil.
Nhưng thật ra, muốn giả vờ không phát giác cũng khó.
Nhìn Tần Túc chằm chằm một lúc, Kasil khẽ thở dài chân thành nói:
“Tần Túc, em có muốn thử học theo các lớp trưởng khác không?”
Tần Túc ngoài mặt chỉ nhàn nhạt đáp lại:
“... Có thể.”
Trong lòng anh thì lại thầm nghĩ: Thật ra không cần học theo. Trong lòng anh đã sớm hơn bọn họ một bước, nghĩ tới chuyện ‘mưu quyền soán vị’ rồi.”
Không ai biết đằng sau gương mặt hờ hững, vẻ ngoài bình tĩnh, lại là một trái tim luôn toan tính, tranh giành.
“Tần Túc à, em nói chuyện cười cũng nhạt nhẽo quá đấy.”
Kasil lắc đầu, đầy tiếc nuối.
Trong đôi mắt đen không gợn sóng của Tần Túc, chẳng hề có chút khát vọng quyền lực
Tất cả chỉ như mặt hồ phẳng lặng. Nhìn thế nào cũng chỉ thấy qua loa, sao có thể là thật lòng.
Các học sinh khác cũng dựa vào giọng điệu bình thản của Tần Túc để phán đoán.Rồi đồng loạt gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với Kasil.
Tần Túc: “……”
Anh rõ ràng rất nghiêm túc mà! (Edit: hahaaha)
Không thể nói ra, anh đành chọn im lặng.
Trong mắt Kasil, sự im lặng ấy chính là cam chịu.
Nghĩ đến việc sắp làm, khóe môi Kasil
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912049/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.