…………………..
Tần Túc cùng đám người vây quanh, nhanh chóng rời khỏi.
Khi bóng Tần Túc khuất khỏi tầm mắt của các học sinh, không còn xuất hiện trong phạm vi tầm nhìn của nhóm vai chính.
Anh lặng lẽ mở bảng điều khiển, dùng giá trị sinh mệnh để kích hoạt chế độ ghi hình.
Trong sự chờ mong của khán giả, “chết đi rồi sống lại” một lần nữa trở về. Đương nhiên, anh phải “lấy lại tất cả những gì thuộc về mình”.
Nói tiếng người chính là: sự trả giá bằng sinh mệnh của anh, phải được bồi thường xứng đáng, để khán giả có cảm giác sảng khoái.
Đồng thời cũng uy h**p đến Liên Bang, không dám có tâm tư bất chính nào với anh nữa.
……
Yên lặng, toàn bộ học sinh khoá 26 dõi mắt nhìn theo bóng dáng Tần Túc: “….”
Hiệu trưởng rõ ràng còn trẻ, vậy mà trên gương mặt lại cười đến mức đầy nếp nhăn, hết sức lấy lòng Tần Túc.
Đáng tiếc, khoảng cách quá xa, đám học sinh căn bản không nghe rõ bọn họ nói gì.
Tiêu điểm đã theo Tần Túc rời khỏi, các học sinh cũng chẳng còn tâm trí ở lại.
Hạ Mục Chi đứng dậy chuẩn bị đi, quay đầu lại để chào Raymond.Liền thoáng thấy đôi mắt đỏ hoe của Raymond đang cố kìm nén, nhưng nước mắt vẫn lăn dài.
“…Cậu ổn chứ?”
Hạ Mục Chi lấy khăn tay trong túi, đưa đến trước mặt Raymond. Hạ Mục Chi đại khái cũng hiểu tâm trạng của Raymond lúc này, khi tận mắt nhìn thấy Tần Túc tưởng chừng đã chết, lần nữa sống lại.
Trong khoảng thời gian tìm kiếm Tần Túc, Raymond và Geoffrey ngay cả trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912017/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.