…………….
Nhưng phía dưới, hầu như chẳng ai thật sự nghe.
Đám tân sinh không còn tâm trạng, ánh mắt liên tục dừng lại trên người Tần Túc, mỗi người mang theo một suy nghĩ riêng.
Bọn họ theo bản năng muốn biết: Tần Túc đã sống sót như thế nào trong tình cảnh tuyệt vọng, giữa gần ngàn tấn thuốc nổ kia?
Nhưng hiển nhiên, lúc này không ai dám hỏi.
Dù rằng bọn họ vẫn âm thầm lắng nghe tin đồn: rằng Liên Bang chuẩn bị bồi thường cho Tần gia bằng một khoản không ai ngờ tới.
Nếu Tần Túc thật sự giải quyết được mối quan hệ rối rắm giữa Tần gia và Liên Bang, tâm trạng Tần Túc có thể dịu bớt.
Khi ấy, bọn họ mới dám mở miệng.
Không chỉ là đám tân sinh, ngay cả những người trên bục đều như hóa đá.Cứ thế lặp lại bài giảng đã được soạn sẵn, chẳng còn tâm trí quan tâm đến nội dung.
Bọn họ chỉ mong nhanh chóng kết thúc buổi lễ này. Bởi dưới ánh mắt sâu thẳm, lạnh lùng của Tần Túc nhìn chằm chằm, toàn thân bọn họ đã nổi da gà.
Có thể thản nhiên bước ra từ một vụ nổ kinh hoàng chắc chắn phải chết, còn bình an vô sự rời đi.Sự cường đại của Tần Túc, bọn họ chỉ vừa mới được chứng kiến một góc nhỏ mà thôi.
Lấy nhỏ mà suy lớn, những gì Tần gia nắm giữ có thể bồi dưỡng nên một Tần Túc kiệt xuất như hôm nay, e rằng vượt xa mọi dự đoán của bọn họ.
Buổi lễ vẫn tiếp tục. Tro cốt đã lần lượt được thân nhân đưa đi.
Gia đình của những học sinh đã mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912016/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.