…………
MA?!
Trong khoảnh khắc ấy, giao diện của màn hình lớn cũng tự động đổi sang hiển thị trực tiếp.
Một thanh niên trẻ tuổi dáng đứng thẳng tắp, toàn thân vận tây trang đen tuyền chỉnh tề.
Tay trái kéo theo một chiếc rương đen không rõ bên trong là gì, tay phải nắm chặt khẩu súng lục đen bóng.
Khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt đen sâu thẳm trầm ổn, chăm chú nhìn về phía dãy hũ tro cốt đang đặt phía trước tất cả mọi người.
Làn đạn bình luận trực tiếp ngay lập tức phát nổ, che kín toàn bộ màn hình.
Khung hình gần như biến mất trong làn chữ vì khán giả không thể tin nổi vào mắt mình.
【?!!!!!! Tôi đã biết mà (nghẹn ngào)】
【Đã phát điên đến mức không còn biết trời đất là gì, trong mắt chỉ còn lại Đại lão số 1 thôi.AAAaaaaaa tôi vừa khóc vừa hét, cảnh này nên được phong thần!】
【ĐM ĐM ĐM!!! (đang lặp lại vô hạn trong đầu tôi)】
【Là do tôi quá nhớ nhung nên sinh ảo giác đúng không?!】
【Không dám chớp mắt luôn! Cầu mong đây không phải ảo ảnh... Khấu đầu một cái, cầu thật linh nghiệm!】
【Cung kính nghiêng mình đón Đức Vua trở về!】
【Làm ơn đừng nói đây chỉ là một giấc mơ của nhân vật chính, không thì tôi thật sự sẽ phát điên mất!】
【Hiển nhiên là do nhân vật mới này có độ nổi tiếng quá cao nên tác giả mới để anh ta sống lại!】
【Ai dám nói bộ truyện này rác rưởi? Riêng màn "chết đi sống lại" này thôi là tôi sẵn sàng nâng niu nó cả đời!】
【Thế thì sao? Nhà các người nấu chính chủ không thơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912014/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.