Chương 37: “!” Là đang hỏi bọn họ sao? Không ai ngờ, trong tình huống thế này mà Tần Túc vẫn còn sức lực, lại còn thảnh thơi nói chuyện, quan tâm tới… ý tưởng của bọn họ? Thật hay giả? Hay là bọn họ quá coi trọng mình nên mới sinh ra ảo giác? Trong chốc lát, trên gương mặt mọi người đều hiện lên vẻ kinh ngạc xen lẫn không chắc chắn, theo bản năng đưa mắt nhìn người bên cạnh. Sớm đoán được mọi người đột nhiên nghe anh lên tiếng, sẽ khó tránh khỏi có phần không hiểu nổi, Tần Túc hợp tình hợp lý kéo dài thêm chút thời gian. Anh đang cảm nhận rõ nguồn sức mạnh trong cơ thể đang len lỏi, gấp gáp cần tìm nơi phát tiết thì đây là chuyện tốt. Nhưng trong mắt người khác, rất có thể sẽ bị hiểu lầm thành “bọn họ do dự là đang khiến anh thêm gánh nặng”. Tiếc là, câu giờ không thể quá lâu. Nếu dây dưa mãi, thì trong giao diện truyện tranh vốn không có khái niệm thời gian sẽ chẳng sao, nhưng ở hiện trường trước mắt người xem lại thành ra kỳ quái. Một đại lão đứng vững trên cao, có thể ngẫu nhiên tâm huyết dâng trào, rũ mắt nhìn nhóm người sùng bái bên dưới mà thi thoảng ban cho chút lòng thương; Nhưng nếu quá kiên nhẫn, lại thành ra khoan dung quá mức. Từ việc anh lạnh lùng cắt ngang bầu không khí mờ mịt, làm các bạn học không chắc chắn, thì cảm giác này… lại hợp vô cùng. Ngắn ngủi chờ đợi chừng ba giây, mọi người còn chưa kịp xác định rõ “Tần Túc có đang nói chuyện với bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4908192/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.