Mới vừa rồi phát sinh cái gì Lâu Tự Ngọc đều nhớ rõ. Cả phòng xuân sắc nay bị gió thu lạnh lẽo thổi tan, chợt nhìn vào hai mắt mỏng lạnh của Tống Lập Ngôn nàng nhất thời còn có chút không thích ứng được. Mùi máu tươi trong miệng vẫn còn, nhưng cảm xúc trên môi đã hết. Nàng duỗi tay muốn kéo ống tay áo hắn nhưng người này đã không còn khoan dung, lạnh nhạt mà thu tay lại.
“Ai……” Nàng dở khóc dở cười, “Nô gia nhất thời tình thế cấp bách chứ không hề có ý trách cứ đại nhân.”
Tống Lập Ngôn gật đầu: “Lâu chưởng quầy chỉ nói lời thật, tại hạ đúng là định lực không đủ khiến Thượng Thanh Tư mất mặt.”
“Không phải……”
Căn bản không muốn nghe nàng biện giải, Tống Lập Ngôn lấy ra Phù Đồ Vây, hỏi Tần Tiểu Đao ở bên trong: “Sào huyện của Bạch Tiên dọn đi nơi nào sao?”
“Sườn núi ở Kỳ Đấu Sơn chủ phong.” Tần Tiểu Đao không chút nào cố kỵ mà nói ra. Không phải ông ta muốn phản bội Bạch Tiên gia mà là cho dù ông ta có nói ra nơi này thì Tống Lập Ngôn cũng không tới được. Kỳ Đấu Sơn chủ phong là cấm địa của Thượng Thanh Tư, cho dù hắn có bản lĩnh thông thiên thì cũng không thể đi tiêu diệt Bạch Tiên được.
Tống Lập Ngôn quả nhiên đen mặt, nhéo Phù Đồ Vây một lúc lâu không nói chuyện. Lâu Tự Ngọc thử thăm dò muốn cứu Tần Tiểu Đao về nhưng nàng vừa mới trộm duỗi tay ra cầm lấy Phù Đồ vây thì Tống Lập Ngôn đã quét mắt đến.
“Hắc hắc.” Nàng xấu hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ben-lau-tua-ngoc/737206/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.