Chân Chính cười, quơ quơ tay trái, “Cái này đều là chuyện rất nhiều năm trước rồi. Khi đó ta còn đi học ở nhà trẻ, là một tòa nhà hai tầng cũ kĩ. Lúc sáng sớm, cô giáo đang đánh đàn dạy chúng ta ca hát, lớp học liền sập xuống. Lúc ấy ta che chắn cho một bạn học ngồi cạnh ta, tay trái bị vật nặng đè lên, chờ đến lúc được cứu ra thì trời đã tối đen, ngón tay này của ta cũng không giữ được nữa.”
Đinh Tiểu Nhu tự đáy lòng nói, “Ta cảm thấy ngươi rất tuyệt, ngươi nhất định sẽ hạnh phúc.”
Chân Chính cười khổ, “Ta cũng hy vọng bản thân có thể tìm được hạnh phúc, chính là hạnh phúc đang ở đâu? Nó khả năng không quá thích ta, mãi vẫn trốn tránh ta. Không sợ các ngươi chê cười, có đôi khi ta đều có chút hâm mộ những cặp đôi ly hôn, ít nhất bọn họ đã từng yêu. Ta lo lắng mình vĩnh viễn đều không cảm nhận được cảm giác được người ta yêu thương.”
Đinh Tiểu Nhu cổ vũ hắn, “Sẽ không, này không phải có ta rồi sao?”
Trì Tín cũng nói, “Đúng vậy, Đinh Tiểu Nhu có thể giúp được ngươi.”
Đinh Tiểu Nhu liếc Trì Tín một cái, “Bây giờ bắt đầu đi.”
Trì Tín gật đầu.
Đinh Tiểu Nhu giơ ly rượu trước mặt lên, nói, “Chân Chính, chúng ta hẹn hò đi?”
Chân Chính nói, “Đồng ý.”
Hai người chạm cốc, ngửa đầu uống xong.
Đinh Tiểu Nhu nói, “Chúng ta hiện tại xem như xác định quan hệ yêu đương. Yên tâm đi, ngươi thực mau liền sẽ tìm được hạnh phúc.”
Chân Chính vui vẻ, “Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ban-gai-ma-toi-khong-the-yeu/734024/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.