Diệp Tư Duệ cảm thấy Bạch Thanh Nghị đi suốt cả quãng đường về nhà mà không nói tiếng nào, trong lòng không biết vì sao mà bất an. Hay là anh giận chuyện cô gọi anh là bạn trai? Đúng vậy, đàn ông con trai thường có lòng tự trọng rất cao.
"Này", cô cao giọng kéo tay anh lại làm anh chú ý, "... Xin lỗi... vì chuyện hôm nay ở cửa hàng".
"Chuyện gì?", anh thành thành thật thật hỏi lại.
"...". Diệp Tư Duệ đã đè nén mọi cái mất mặt trong đầu để hạ mình xin lỗi anh, cuối cùng anh lại hỏi một câu như vậy, thử hỏi đây là cái gì?
Nếu cái cống mở được nắp, cô tình nguyện chui xuống!
Diệp Tư Duệ phẩy phẩy tay: "Bỏ đi, coi như tôi không nói gì cả. Nhưng sao anh không nói lời gì đó đi, ví dụ cảm thán tôi chẳng hạn".
"Vì điều gì?".
"Vì đã thành công chọc điên con sư tử ngạo mạn trong cửa hàng".
"...". Bạch Thanh Nghị nhìn cô, rồi lẩm bẩm: "Tự nói cô sao?". Diệp Tư Duệ không nghe rõ, hỏi lại: "Gì cơ?". Anh lơ đi không đáp.
"Cô lấy đâu ra nhiều tiền vậy?".
Diệp Tư Duệ chợt sững người.
"Tiền lương của tôi".
"Chẳng phải cô bị thất nghiệp rồi sao? Còn có thể lãnh lương?".
"Ờm... à, tiền lương tôi dành dụm được, giờ lấy ra dùng mua đồ cần thiết".
"Vậy sao lúc đầu mới gặp, cô nói cô không có tiền? Còn nhờ tôi giúp?".
Cô chần chừ chưa nói. Không ngờ anh lại để ý tiểu tiết đến vậy. Biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ay-mang-den-ang-may-va-bau-troi/2677927/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.