Mạnh mở hai hộp cơm nóng hổi thơm phưng phức trên bàn rồi đưa một hộp ra trước mặt Nhi.
Niềm vui kết hợp tâm trạng thoải mái làm Nhi lại háu ăn như hồi nào. Nhi cười cười nhìn hộp cơm toàn món Nhi thích rồi đỏ mặt nhìn khuôn mặt mỉm cười đắc ý của Mạnh.
– Em ăn đi, anh phải xếp hàng mười lăm phút mới mua được đó, quán này mới mở gần công ty nhà mình, đông khách lắm. Nếu em thấy ngon thì hôm nào mình đến ăn nữa.
Nhi gật gật. Nhìn hộp cơm bốc khói, Nhi liếm môi rồi khẽ nuốt nước bọt cái ực. Mực tươi xào cần tỏi này, cá thu sốt cà chua này, lặc lè luộc chấm muối vừng nữa…
– Vâng… nhìn ngon quá anh ạ. Ơ mà… sao anh biết em không nấu cơm?
Mạnh im lặng, anh ho nhẹ rồi cúi xuống xúc cơm.
Nhi thấy biểu hiện của Mạnh không bình thường, Nhi liền nhìn quanh bếp rồi phát hiện ra… camera. Nhi méo mặt. Mạnh gắn camera trong bếp sao?
– Anh gắn camera trong bếp làm gì?
– Để… được nhìn em ăn.
Mặt Mạnh hơi ửng hồng làm Nhi nóng bừng cả người. Có lẽ Mạnh nói thích nhìn Nhi ăn là thật, có khi nào Nhi chinh phục được Mạnh nhờ cái điệu ăn như hổ đói vồ mồi đáng xấu hổ của Nhi không nhỉ?
Nhi ngượng ngùng.
– Thế nghĩa là anh sẽ thường xuyên không ăn cùng em chứ gì?
– Anh đâu có ý đó.
– …
Nói rồi Nhi lại nghĩ đến Linh, nghĩ đến gia đình Mạnh. Nhi trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-yeu-la-em/3386082/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.