Mạnh vừa ra về, Linh hồi hộp lên gõ cửa phòng Nhi.
Linh không biết Nhi đã thuyết phục Mạnh ra sao, kết quả thế nào, Linh tò mò lắm. Lẽ nào Nhi lại không thể ép buộc được Mạnh chứ?
Phòng Nhi không khóa, Linh cứ thế mở cửa bước vào. Thấy Nhi ngồi lặng trên giường, hai tay bó gối, mái tóc dài mềm xòa xuống gương mặt vô hồn, Linh nhẹ nhàng tiến lại ngồi cạnh Nhi.
– Mạnh… có đồng ý chịu trách nhiệm không Nhi?
– Chị Linh, chị nói thật với em được không, cái thai trong bụng chị… là của ai?
Linh giật thót mình, có lẽ nào Mạnh đã thuyết phục được Nhi tin Mạnh? Linh cau mặt rồi quát lên:
– Em… em có thể hỏi chị một câu thế sao? Em không tin chị à, lẽ nào chị lại lừa dối em?
– Em muốn tin chị, nhưng… em cần bằng chứng… Em không thể ép uổng Mạnh một khi không phải là sự thật.
– Em muốn có bằng chứng gì? Chị chẳng có gì phải sợ mà không có bằng chứng.
Linh nói bừa thế thôi chứ Linh cũng chưa biết phải tính sao. Mặt Linh tái đi vì lo lắng.
– Em cần bằng chứng cái thai là của Mạnh.
Nhi lạnh lùng nói với Linh. Nhi không thể cứ thế mà tin Linh rồi ép buộc Mạnh được.
– Được, em muốn có bằng chứng chứ gì, chị sẽ cho em bằng chứng, khi cái thai này đủ lớn. Thế đã đủ cho em tin chị chưa? Chị thất vọng vì em đã không tin chị.
Nước mắt Nhi lại lăn từng giọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-yeu-la-em/3386064/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.