Sau bữa trưa, Mạnh có việc cần đi nên đành phải chia tay Nhi. Anh hẹn Nhi bảy rưỡi tối nay sẽ sang đón Nhi đến điểm hẹn để anh chị em được gặp gỡ nhau, cũng sắp là người một nhà rồi còn gì. Nhi quyến luyến chia tay Mạnh rồi lên phòng. Phòng Linh bên cạnh chốt cửa nên Nhi muốn sang tâm sự với chị gái cũng đành thôi.
Bảy giờ mười lăm, Linh chuẩn bị xong xuôi, điểm trang tinh tế trên gương mặt vốn dĩ xinh đẹp hợp điệu với chiếc váy voan hồng nhạt và đôi giày cao gót màu be, cô xuống phòng khách ngồi chờ Hoàng Tùng sang đón. Bỗng có cuộc gọi đến của Hoàng Tùng, anh báo có chút việc không kịp đến đón, Linh cứ bắt taxi đến quán chờ anh trước. Linh hơi buồn một chút nhưng cũng đành chấp nhận.
Nhi cũng tô chút son môi, bận trên người chiếc váy lụa thiên thanh dịu mắt bước xuống dưới nhà, thấy nét mặt Linh hơi buồn, Nhi cũng hỏi han ngay:
- Anh Tùng chưa sang hả chị?
Linh mỉm cười ngước lên nhìn Nhi:
- Ừ, anh Tùng vừa điện báo chị tự bắt taxi ra đó, anh ấy có chút việc sẽ đến sau.
Nhi nghe thế cũng không vui cho chị, ai lại để bạn gái tự bắt taxi ra đó chứ, nhưng thôi cũng phải thông cảm cho anh, chắc anh bận thật. Nhi gật đầu rồi nói với Linh:
- Thế chốc anh Mạnh đến chị đi cùng chúng em luôn.
Linh không thích nhưng cũng bặm môi đồng ý. Nhi chưa kịp ngồi cạnh chị đã nghe có tiếng chuông gọi cổng, Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-yeu-la-em/3248734/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.