Mười hai giờ, cơm canh cũng đã được dọn ra trên bàn ăn trong bếp. Bữa hôm nay toàn món ăn Nhi thích, có thịt rang cháy cạnh, cá rô ron chiên giòn, canh ngao chua với nộm sứa ăn kèm ít cà pháo muối xổi giòn tan bởi lẽ cả nhà muốn thết đãi Nhi mà. Cũng hai tuần rồi cả nhà không được ăn cùng Nhi, bữa cơm lúc nào cũng cảm thấy trống vắng, cứ thấy thiêu thiếu con bé ăn gì cũng khen ngon, làm gì cũng nhanh nhẹn. Nhi hí hửng nhìn mâm cơm rồi lấm lét nhìn bố mẹ.
Cô Lan chú Hải thấy Mạnh quỳ suốt một mình trong phòng khách thế cũng xuôi xuôi rồi. Được thằng con rể ngon nghẻ như thế ai mà chả thích chứ, chỉ là cô chú lo nó không yêu thương con Nhi thật lòng rồi làm con cô chú khổ thôi, chứ nó chân thành thì lại chẳng tốt quá à.
Cô Lan e hèm với Nhi rồi lạnh nhạt nói:
- Ra gọi nó vào đây ăn cơm!
Nhi sung sướng, mắt long lanh xúc động nhìn mẹ:
- Tuyệt vời… con yêu mẹ nhất!
Cô Lan âu yếm nhìn Nhi, rồi cô mắng yêu đứa con gái lúc nào cũng bé bỏng trong mắt cô:
- Có chắc là yêu tôi nhất không đấy?
Nhi đỏ mặt đẩy quả bóng ngượng ngùng sang cho Linh:
- Mẹ này… mẹ hỏi chị Linh ý.
Linh cũng đỏ mặt theo Nhi, cô cúi mặt xuống, tiếp tục sắp bát sắp đũa cho đủ mâm. Cô Lan vui vẻ mỉm cười, ngắm nhìn hai đứa con gái bé bỏng xinh đẹp của cô đang say sưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-yeu-la-em/3248733/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.